Dăm bữa nữa là cuối năm – tết tới
tao bồn chồn đi đứng chẳng thể yên
nghĩ đến tụi bây – mà “đếch” có tiền
để làm chút quà ngày tư ngày tết
Gió đông thổi, thương thằng ngoài Quảng Trị
cuối năm về, nhớ mấy đứa Bình Long
những thằng đui què từng gánh núi sông
giờ tàn lụi một đời trên đất giặc
cuối năm về, nhớ mấy đứa Bình Long
những thằng đui què từng gánh núi sông
giờ tàn lụi một đời trên đất giặc
Tội tụi mầy, thằng binh nhì, binh bét
“vạn cốt khô” cho tướng soái, công hầu
vết thương xưa máu ngừng chảy từ lâu
còn đau mãi – vì bị đời quên lãng
“vạn cốt khô” cho tướng soái, công hầu
vết thương xưa máu ngừng chảy từ lâu
còn đau mãi – vì bị đời quên lãng
liều thân tuyến đầu để giữ giang sơn
buông súng, ở lại đây – nén căm hờn
lết từng ngày – thân con sâu cái kiến
xương máu tụi mầy – đã chảy về đâu?
chống nạng nhìn thằng cuốn gói lên tàu
lăn xe, mủi lòng thương thân tàn phế
cứ ngóng chờ bè bạn cũ thăm nom
bìa rừng, hốc núi đời sống tối om
còn ai nhắc tên mấy thằng tốt thí?
Thằng vợ ốm nằm hành lang bệnh viện
thằng con đau hết gạo nấu trong nhà
lý lịch trích ngang gởi tận xứ xa
năm này năm khác – hồi âm chẳng thấy
thằng con đau hết gạo nấu trong nhà
lý lịch trích ngang gởi tận xứ xa
năm này năm khác – hồi âm chẳng thấy
tao biết tụi mầy vẫn giữ nghĩa xưa
cái thói đời – nghèo giàu như nắng mưa
nhưng – không thể cùng ngồi chung một chiếu
nhắc một thời cùng bận áo nhà binh
mai tao sẽ cố chạy vạy, van xin
mong có chút, gởi tụi mầy đón tết
Nguyễn thanh-Khiết
No comments:
Post a Comment