Friday, May 29, 2015

CẢM TẠ MIỀN NAM

 Bài thơ sau đây được nhặt từ túi áo một chiến binh miền Bắc tử trận tại chiến trường miền Nam những năm 1969. Trong hồi ký của tử sĩ nầy, người ta còn biết anh là con của bà Trần Thị Phấn ở Hải Dương. Bài thơ nầy được đăng trên báo chí VNCH thời đó. Bài thơ không ghi tên tác giả, được một thường dân miền Nam mến thương cảnh ngộ và ghi lại theo trí nhớ:

"Từ buổi con lên đường xa mẹ
Theo anh em sang Lào rồi dấn bước vào trung
Non xanh núi biếc chập chùng
Sớm nắng biển, chiều mưa rừng gian khổ
Tuổi thanh xuân cuộc đời như hoa nở
Vì hòa bình đâu ngại bước gian nguy
Mấy tháng trời, ngày nghỉ đêm đi
Giày vẹt gót áo sờn vai thấm lạnh
Có những chiều Trường Sơn núi rừng cô quạnh
Mẹ hiền ơi con nhợt nhớ quê mình
Khói lam chiều, giàn mướp lá lên xanh
Con bướm nhỏ mái đình xưa, ôi nhớ quá!
Vào nơi đây tuy đất người xa lạ
Nhưng miền Nam vẫn cùng một quê hương
Vẫn hàng dừa xanh, vẫn những con đường
Vẫn hương lúa ngọt ngào
Tiếng tiêu gợi nhớ
Con trâu về chuồng
Ðã qua buổi ban đầu bỡ ngỡ
Con nhìn ra nào giải phóng gì đâu?
Buổi chợ đông vui, đồng lúa xanh màu
Mái chùa cong buông hồi chuông tín mộ
Lớp học tưng bừng những đàn trẻ nhỏ
Ðang nhịp nhàng vui hát bản đồng ca
Và sau vườn luống cải đã vàng hoa
Ðàn bướm nhỏ rủ nhau về hút mật
Xóm dưới làng trên niềm vui ngây ngất
Sao người ta bắt con phải đốt xóm phá làng
Phải gài mìn gieo tang tóc thương đau
Ðã nhiều lần tay con run rẩy
Khi gài mìn để phút sau bỗng thấy
Xác người tung và máu đổ chan hoà
Máu của ai
Máu của bà con ta
Máu của người như con như mẹ
Ðêm hôm ấy mắt con tràn lệ
Ác mộng về, con trằn trọc thâu canh"


[Xin được thắp nén hương thành kính dâng lên hương hồn những người lính và nhân dân hai miền Nam-Bắc đã hy sinh trong cuộc chiến oan uổng, kinh khủng của dối trá]

           
Thấy ( thường dân miền tây ) thích thơ , tôi xin phép được đưa một bài thơ của một thi nhân Miền Bắc lên đây cho mọi người thưởng ngoạn . Bài nầy cũng có ý giống bài viết bác Tín . Cũng giống nữ văn sĩ Dương Thu Hương đã nói " chế độ Miền Bắc đăm thủng tai và chọc mù mắt người dân " .

( bài thơ hơi dài xin VOA đừng xóa . Cám ơn )

CẢM TẠ MIỀN NAM
Đã từ lâu , tôi có điều muốn nói
Với Miền Nam , miền đất mới thân quen
Một lời cảm ơn tha thiết chân tình
Của Miền Bắc , xứ ngàn năm văn vật
Tôi còn nhớ sau cái ngày " thống nhất "
Tôi đã vào một xứ sở thần tiên
Nếp sống văn minh, dân khí dịu hiền
Cơm áo no lành, con người hạnh phúc
Tôi đã ngạc nhiên với lòng thán phục
Mở mắt to nhìn nữa nước anh em
Mà đảng bảo là bị lũ " ngụy quyền "
Áp bức , đọa đày , đói ăn , khát uống.
Trước mắt tôi , một Miền Nam sinh động
Đất nước con người dân chủ tự do
Tôi đã khóc ròng đứng giữa thủ đô
Giận đảng giận đoàn bao năm phỉnh gạt
Sinh ra lớn lên sau bức màn sắt
Tôi chẵng biết gì ngoài bác , đảng " kính yêu "
Xã hội sơ khai tẩy não , một chiều
Con người nói năng như là chim vẹt
Mở miệng ra là : " Nhờ ơn bác đảng "
Chế độ ta ưu việt nhất hành tinh
Đuốc soi đường chủ nghĩa Mac Lenin
Tiến nhanh tiến mạnh lên " thiên đường vô sản "
Hai mươi mốt năm trên đường cách mạng
Xã hội thụt lùi người kéo thay trâu
Cuộc sống xuống thang tính bằng tem phiếu
Nhân phẩm con người chẳng khác bèo dâu
Cảm tạ Miền Nam phá màn u tối
Để tôi được nhìn ánh sáng văn minh
Biết được nhân quyền , tự do dân chủ
Mà đảng từ lâu bưng bít dân mình
Cảm tạ Miền Nam khai đường chỉ lối
Đưa tôi trở về tổ quốc thiêng liêng
Của Hùng Vương , quốc tổ giống Rồng Tiên
Chớ không là Cac Mac và Le nin ngoại tộc .
Cảm tạ Miền Nam mở lòng khai sáng
Đưa tôi hội nhập cùng thế giới năm châu
Mà trước đây tôi có biết gì đâu
Ngoài Trung quốc và Liên xô đại vĩ
Cảm tạ Miền Nam đã một thời làm chiến sĩ
Chống lại cộng nô cuồng vọng xâm lăng
Hầu giúp cả nước thoát bầy ác quỷ
Dù không thành công cũng đã thành nhân .

Phan Huy

Bài thơ xúc động quá, nói lên tâm sự rất thật của người lính. Một cuộc chiến vô nghĩa...

No comments: