Sunday, November 2, 2025

Thiếu tá Nguyễn Văn Nhung :

Cuộc đảo chính lần 2 không đổ máu nhưng có một người phải chết, đó là Thiếu tá Nhung, người đã giết Tổng thống Ngô Đình Diệm,
Ông Nhung phải chết bởi vì mọi chê trách và mọi oán hận đều trút vào người của ông ta.
Đúng ra là người ta chê trách cái người đã ra lệnh cho Thiếu tá Nhung nhưng vì không biết rõ ai ra lệnh cho nên người ta đành trút sự khinh bỉ lên một mình Thiếu tá Nhung.
Theo như lời của Tướng Khiêm nói lại với Đại tá Phạm Bá Hoa thì “Nghe nói một số quân nhân Nhảy dù đã vì tức giận Thiếu tá Nhung giết Tổng thống Diệm nên ra tay giết Thiếu tá Nhung”.
Tuy nhiên theo lời xác nhận sau này của Thiếu tá Lâm Sanh Kim , nguyên Trưởng ban An ninh của căn cứ Hoàng Hoa Thám ( Bộ chỉ huy Lữ đoàn Dù ), thì không có chuyện quân nhân Dù tức giận, bởi vì ông Nhung vẫn an toàn khi được giải giao vào Đồn quân cảnh 204 của Lực lượng Dù.
Người tiếp xúc cuối cùng với Thiếu tá Nhung là Trung úy Lâm Sanh Kim, Ông Lâm Sanh Kim là người duy nhất đã thẩm vấn ông Nhung vào buổi tối hôm đó, có ghi biên bản.
Cũng theo ông Kim thì sau đó ông trở về nhà ngủ và sáng hôm sau ông nghe báo tin ông Nhung đã tự tử nên trở lại đồn Quân cảnh 204 và thấy ông Nhung treo cổ bằng giây giày, trước mặt có một câu viết trên tờ báo : “Em ở lại nuôi các con, bọn Diệm sống lại rồi”.
So sánh tự dạng thì đúng là chữ của ông Nhung.
Như vậy ông Nhung chết không phải vì bị quân nhân Dù giết, mà là tự sát để giữ trọn nghĩa khí, ngầm báo cho Tướng Minh biết rằng ông chết để giữ bí mật về chuyện ai đã ra lệnh giết ông Diệm.
Câu nói “em ở lại nuôi các con” là để nhắn với Dương Văn Minh, nghĩa là ông đã vì Tướng Minh mà phải chết, xin Tướng Minh nuôi giùm các con của ông.
Còn câu “bọn Diệm sống lại rồi” không phải là nhắn cho vợ, mà là nhắn cho Tướng Minh, không ai trối trăn với vợ mà lại trối về “bọn Diệm”.
Ông Nhung nghĩ rằng ông Khánh, ông Khiêm, ông Cao Văn Viên là những người trung thành với ông Diệm, cho nên chữ “bọn Diệm” ngầm chỉ cho ông Minh biết rằng những người “chỉnh lý” đang muốn trả thù cho Ngô Đình Diệm.
Nghĩa là muốn tìm bằng chứng để diệt DVM.
*[ Tướng Khánh và Khiêm có công với chế độ NĐD trong vụ phản đảo chánh năm 1960.
Đại tá Cao Văn Viên từ chối tham dự đảo chánh 1963 ].
Cũng theo lời kể của Trung úy Lâm Sanh Kim thì sau khi có được lời thú nhận của Đại úy Nhung thì ông Kim thôi tra vấn, kết thúc cuộc hỏi cung và ra về.
Qua cung cách đối xử của Trung úy Lâm Sanh Kim, ông Nhung suy ra được là sau này lời chứng của ông trước tòa án binh hay trước Hội đồng Quân nhân Cách mạng chắc chắn sẽ đưa tới tai họa cho Tướng Minh.
Vì vậy mà ngay đêm hôm đó ông quyết định tự sát để cứu chủ tướng của mình.
Còn nếu như ông không khai thì chắc chắn ông cũng sẽ bị tra tấn đến chết.
Dầu gì thì ông cũng sẽ chết vì tội giết ông Diệm, nhưng chỉ một mình ông là đủ rồi.
Vì vậy mà ông nhắn lại để Tướng Minh hiểu cho tấm lòng trung thành của ông mà chiếu cố cho vợ con của ông.
Còn lời khai của ông với Lâm Sanh Kim thì sẽ theo ông đi về với đất trời.
Đại úy Nhung chết để giữ kín bí mật cho tướng Minh.
Nhưng trong ba người cầm đầu cuộc đảo chánh là Tướng Khiêm, Tướng Khánh và Đại tá Viên thì ai là người đã ra lệnh bắt giam và tra vấn Đại úy Nhung?
Hồi ký của Tướng Nguyễn Chánh Thi xác nhận ông là người nhận trách nhiệm bắt và tra vấn Đại úy Nhung.
Nhưng Tướng Thi không có thù oán riêng gì với Nhung mà cũng chẳng thương tiếc gì TT Diệm.
Cho nên ông chỉ giao cho Trung úy Lâm Sanh Kim lấy lời khai mà thôi.
Còn theo hồi ký của tướng Đôn thì tướng Khánh có hứa là sẽ đưa bằng chứng cho ông Cabot Lodge nhưng rồi ông không đưa.
Trong số các bằng chứng có một bằng chứng mà tướng Khánh đinh ninh sẽ có dễ dàng là lời khai của Đại úy Nhung về việc tướng Minh ra lệnh cho Nhung giết TT Diệm. (Làm trái thỏa thuận với Washington).
Ông Khánh hy vọng với bằng chứng này thì Mỹ sẽ chấp nhận việc ông ta lên làm vua thay ông Minh.
Nhưng tướng Khánh không ngờ là ông Nhung cam chịu chết thay cho chủ tướng của mình nên biên bản thẩm cung của Trung úy Lâm Sanh Kim trở thành vô giá trị. Ông Khánh không chứng minh được với Mỹ rằng chỉ một mình ông Minh ra lệnh giết ông Diệm.
Riêng hồi ký của Đại tá Phạm Bá Hoa thì ông không tin là ông Nhung tự sát bằng giây giày, ông cho rằng ông Nhung bị bắt đi lúc nửa đêm, lúc đó ông ta đang mặc đồ ngủ thì không thể có giây giày.
Tuy nhiên hồi ký của tướng Đôn, trang 281, thì 8 giờ sáng ông Nhung cùng với tướng Minh đến bộ TTM, nhưng đến 12 giờ ông Minh ra về thì ông Nhung bị bắt giữ lại.
Như vậy giả thuyết ông Nhung không có giây giày đã bị loại bỏ. Nghĩa là quả thực ông Nhung đã tự tử.
Ngoài ra tuyệt đối không có một bằng chứng nào cho thấy Nhung bị thanh toán.
Bùi Anh Trinh
————
Hình ảnh: TT Diệm được TT Eisenhower đón rước tại Mỹ 1957

No comments: