- Đề
tài do ban tổ chức của Trung Tâm Điều Hợp TTCSVNCH Âu Châu đề nghị với
tôi phát xuất từ một lý do quan trọng, không những đối với Quân lực VNCH
mà đối với cả VNCH và nhân dân Miền Nam VN nói chung. Sự thật của cuộc
chiến tranh Việt Nam đã bị bóp méo một cách qui mô và tàn nhẫn trong
suốt cuộc chiến xâm lăng Miền Nam. Ngay đến bây giờ, trong ký ức của một
số thành phần dư luận thế giới, đặc biệt trong các giới thiên tả, hình
ảnh của người lính VNCH vẫn trái với sự thật khách quan .
- Vì
vậy, chiều nay tại kinh đô « ánh sáng » này của nước Pháp, nhân cử
hành lễ tưởng niệm Ngày Quân Lực VNCH, chúng ta có bổn phận đả phá các
luận điệu xuyên tạc gian trá và nói lên sự thật khách quan nhất, không
cần phải tô điểm một chút nào, sự thật về chân dung, về sứ mạng, về
những thành tích và hy sinh của người chiến sĩ VNCH.
- Chúng
ta làm bổn phận này, không những đối với anh linh của những chiến hữu
của chúng ta mà còn đối với danh dự của chính chúng ta, những người đã
cống hiến cả tuổi xuân hay cả cuộc đời cho Đất nước, cho Tổ Quốc Việt
Nam, và hơn nữa, đối với con cháu chúng ta và lịch sử mai sau.
- Đây
không phải là lần đầu tiên cũng không phải là lần cuối cùng mà chúng ta
đả phá những luận điệu dối trá, thiên vị, cốt để hạ nhục người lính
VNCH và từ đấy bôi nhọ luôn cả chính nghĩa của cuộc chiến đấu kiêu hùng
của quân dân ta chống Cộng sản xâm lược.
- Vậy sự thật đa bị bóp méo như thế nào ?
- Đi
lùi lại bảy tám năm trước khi quân đội ta mang danh xưng Quân Lực VNCH
nghĩa là từ năm 1947,1948 trở đi, người chiến sĩ quốc gia đã hy sinh
xương máu của mình để bảo vệ tự do cho toàn dân cả nước từ Bắc chí Nam
chống cộng sản đang chiếm giử một phần lãnh thổ. Quân đội quốc gia thời
ấy là tiền thân của quân lực VNCH sau này và lần lượt lớn mạnh gồm các
đơn vị chính qui với sự trợ lực của các lực lượng phụ thuộc .
- Từ
năm 1948, tại Vịnh Hạ Long ở Bắc Việt, Pháp đã chấp nhận trao trả độc
lập cho Việt Nam với Quốc trưởng Bảo Đại và tiếp theo, Chính phủTrung
Ương được thành lập, nhưng cộng sản vẫn tiếp tục đánh phá vì chúng nhất
quyết thi hành chủ trương của cộng sản quốc tế ( Hồ Chí Minh là cán bộ
cộng sản quốc tế từ 1920) là phải nhuộm đỏ bán đảo Đông Dương. Vì vậy,
chúng xem nhửng người Việt quốc gia yêu nước là kẻ thù và. ngoại bang
như Nga Sô và Trung Cọng (từ 1949) là cha đở đầu, hổ trợ toàn diện cho
chúng « thi hành nghĩa vụ quốc tế nhuộm đỏ ba nước Việt Miên, Lào …. » .
- Một
chiến lược tuyên truyền rông lớn của CS khởi đầu từ đó nhằm bôi nhọ các
chiến sĩ quốc gia : nào là lính đánh thuê cho thực dân Pháp, rồi lính
đánh thuê cho Mỹ, rồi Mỹ Ngụy. Cộng sản đã dùng một cụm từ không thề
nặng nề hơn để lường gạt đồng bào trong nước về sứ mạng cao quí và hiểm
nguy của người lính quốc gia, người lính VNCH, hy sinh thân mạng để bảo
vệ đồng bào, bảo vệ tổ quốc……nhưng ngụy luận tuyên truyền ấy đã không có
hiệu quả ở trong nước vì đồng bào đã chung sống hằng ngày với các binh
sĩ ta, đã chứng kiến những cảnh chiến tranh, phá hoại, khủng bố, tàn sát
của cộng sản. Trong lúc ấy, họ thấy tận mắt chiến sĩ ta anh dũng chiến
đấu, bất kể thương vong để bảo vệ họ, bảo vệ xóm làng, bảo vệ từng tất
đất của lãnh thổ quốc gia.
- Thế nhưng, những luận điệu
tuyên truyền gian dối ấy đã lần hồi thấm nhập đầu óc của nhiều thành
phần dân chúng Tây phương mà oái oăm thay một số quốc gia lại là đồng
minh hay thân hữu của chúng ta, tôi muốn nói Hoa Kỳ, Pháp, các nước Bắc
Âu với các tổ chức « phản chiến », chúng xem chúng ta và đồng minh của
chúng ta là những kẻ gây chiến !
- Khỏi phải nói đến
những luận điệu tuyên truyền của CS quốc tế tiếp vận bài bản tuyên
truyền láo khoét và thô bạo của CSVN, một phần lớn truyền thông đại
chúng Tây phương, thuộc khuynh hường thiên tả đã đành mà ngay cả một số
báo chí và bình luận gia không màu sắc chính trị cũng bị ảnh hưởng không
ít, hoặc vì không cưỡng lại được sức ép của đám tả khuynh được gọi là
khủng bố trí thức ( terrorisme intellectuel), hoặc vì nghe mãi rồi đâm
ra tin là thật ! Ngoài ra, tại Pháp, vì thành kiến chống Mỹ khá nặng nên
sự tham chiến của Mỹ để giúp VNCH chống CS xâm lược đã bị một phần khá
lớn dư luận cho là một sự « can thiệp thô bạo » của đế quốc tư bản
Mỹ………….
- Ngoài cụm từ vu khống lính đánh thuê, chúng còn
nặng lời miệt thị chiến sĩ ta nào là hèn nhát, thiếu tinh thần chiến
đấu, vv……nhưng vượt lên trên tất cả là : qua hình ảnh người lính VNCH đã
được tạo dựng lên một cách man trá, CSVN, CS quốc tế,bọn bồi bút và bọn
ngụy trí thức tả khuynh Phương Tây, tất cả bọn chúng nhằm đánh đổ chính
nghĩa của cuộc chiến đấu của quân, dân ta đặng tung hỏa mù che đậy cuộc
chiến tranh xâm lược trắng trợn của CS Bắc Việt, tên lính tiền phong
của CS quốc tế với tham vọng nhuộm đỏ ba nước Việt, Miên, Lào và tiến
chiếm Mả Lai, Thái Lan, xích hóa phần thiết yếu chiến lược của Đông Nam Á
Châu.
- Để chận đứng ý đồ bành trướng ấy của CSQT , Hiệp
Ước Liên Phòng Đông Nam Á ( South East Asia Treaty Organization –
Organisation du Traité de l’Asie du Sud Est ) đã được thành lập ngày 8
tháng 9 năm 1954 gồm sáu quốc gia Hoa Kỳ,Anh,Úc,Tân tây lan, Phi Luật
Tân,Thái lan sau khi Pháp thất bại ở chiến trường Bắc Việt.
- Giữa
lúc CSVN đem xương máu của cả triệu đồng bào Miền Bắc nước ta cống hiến
cho nghĩa vụ quốc tế của chúng và xâm lăng Miền Nam
thì
người chiến sĩ quốc gia , và trong suốt 20 năm sau cùng của cuộc chiến,
từ 1955 đến 1975, người lính VNCH đã anh dũng chiến đấu bảo vệ nửa
giang sơn còn lại của tổ quốc sau khi đất nước bị phân chia theo Hiệp
định Genève 1954.
- Chính nghĩa sáng ngời của quân,
dân Miền Nam đã un đúc tinh thần cao cả của người chiến sĩ VNCH khắp
các chiến trường khiến các chiến hữu Đồng minh từ các tướng lãnh đến
hàng binh Mỹ, Úc, Hàn, đều khâm phục. Dù tỷ lệ thương vong của quân ta
không đến một phần năm của Cọng quân nhưng non hai trăm ngàn chiến sĩ ta
đã hy sinh hoặc tàn phế trong suốt cuộc chiến. Tinh thần cao cả và khả
năng tác chiến của quân sĩ ta là yếu tố quan trọng có tính cách quyết
định trong các chiến thắng lẫy lừng đánh tan quân địch trên các chiến
trường lớn trong chiến dịch Đông Xuân thảm bại của CSBV 1967-1968 với
một trăm năm mươi ngàn cán binh CS thiệt mạng, từ thị trấn Lộc Ninh đến
Dakto,Cồn Thiên, Khe sanh,- căn cứ do quân lính Mỹ đồn trú,- và cuối
chiến dịch là cuộc tổng tấn công Tết Mậu Thân,tháng giêng 1968 tại nhiều
tỉnh thành từ Sài Gòn đến Huế, nơi mà chúng chiếm giử lâu nhất trước
khi bị quân ta và đồng minh đánh bại. Tái chiếm cố đô Huế, quân ta đã
reo hò chiến thắng kéo quốc kỳ lên kỳ đài còn nguyên vẹn trước Hoàng
cung Đại Nội.
- Sau khi chỉnh đốn và bù đắp quân ngủ đã bị
thiệt hại nặng nề, Cọng quân lại mở một chiến dịch qui mô từ ngày 30
tháng 3, 1972, vừa để áp lực các thương thuyết gia Mỹ tại bàn hội nghị
Paris, vừa chứng tỏ cho quan thầy Trung Cộng biết khả năng đánh lớn của
chúng để ngăn ngừa Mao Trạch Đông nhượng bộ tổng thống Hoa Kỳ Nixon và
Kissinger vừa viếng thăm họ Mao trong tháng 2 trước đấy.
- Cuộc
tổng tấn công qui mô này nhắm vào tỉnh Quảng Trị ở địa đầu phía Bắc của
VNCH tiếp đến là Kontum, Pleiku ở vùng Cao nguyên Trung phần đổ xuống
tỉnh Bình Định giáp biển, cắt đứt Miền Trung ở đoạn giữa và xa hơn tại
Nam Phần là An Lộc, tỉnh lỵ của tỉnh Bình Long chỉ cách Sài Gòn khoảng
100 km về phía Tây bắc. Hơn 120 000 quân CSBV được xử dụng, cọng thêm
bọn VC địa phương.Tại An Lộc, hơn 40 chiến xa hạng nặng của Nga Sô xuất
hiện. Đây là lần đầu tiên mà chúng xử dụng qui mô loại chiến xa này cùng
với bộ binh đến cấp trung đoàn và nhiều sư đoàn.
- Nhưng
quân ta đã thắng lớn trên khắp các mặt trận: Trong Mùa hè Đỏ lữa, tỉnh
lỵ Quảng Trị đã được quân ta tái chiếm ngày 16.91972, sau những đợt phản
công dữ dội, đẫm máu, hơn sáu ngàn quân địch đã bỏ mình tại Cỗ Thành.
An Lộc đã đứng vững và giải tỏa sau hơn hai tháng chiến đấu mãnh liệt,
quân ta đã đánh tan bốn sư đoàn địch và hủy diệt tất cả chiến xa của
chúng.
- Trong hai trận chiến lớn Quảng Trị và An Lộc mà
quân ta đã chiến thắng vẻ vang, không lực Hoa Kỳ đã tích cực yểm trợ và
chịu một số thiệt hại nhưng quân ta đã hy sinh không ít xương máu đế
quyết định thắng lợi vĩ đại cuối cùng. Lịch sử chiến tranh cận đại với
vai trò càng ngày càng quan trọng của không quân vẫn xác định tính cách
quyết định tối hậu của bộ binh mà các chiến lược gia quân sự xem như là
Nữ Hoàng của trận chiến ( La reine de la bataille).Bộ binh trong hai
chiến trường lớn ấy là các chiến sĩ VNCH.
- Vâng, quân lực
ta, chiến sĩ ta, đã được vinh danh là những chiến binh can đảm, nhiều
lúc phi thường, bởi những quan sát viên ngoại quốc khách quan, và ngay
cả bởi một số truyền thông quốc tế vốn thiếu thiện cảm với Miền Nam
chúng ta vì khuynh hướng chính trị của họ.Các binh chủng Nhảy Dù, Thủy
quân lục chiến, Biệt Động quân, các sư đoàn bộ binh như sư đoàn 1 chẳng
hạn, các đơn vị người Nhái, các Lực Lượng Biệt Kích tung vào đất địch,
v…v…..đã nhiều lần được ca ngợi dù tiếng vang trung thực này lắm lúc bị
ngăn cản bởi tiếng động của hòa âm « phản chiến »của cộng sản quốc tế,
của dư luận tả khuynh, của những thành phần không có ác ý nhưng bị đầu
độc bởi các luận điệu tuyên truyền gian trá v.v………
- Thế
nhưng, sẽ là một thiếu sót lớn trong việc phục hồi sự thật về người lính
VNCH nếu tôi không mạnh dạn đề cập ngay đây vụ tan rã hàng ngũ của quân
ta trong trận chiến cuối cùng ở Vùng 1 và Vùng 2 chiến thuật tại Trung
Phần và Cao Nguyên Trung Phần VN. Vụ rã ngũ này đưa đến sự thất bại của
quân ta và Miền Nam lọt vào tay địch.
- Trước hết, cần
phải hiểu rằng một trận chiến, dù lớn đến đâu, cũng phải nằm trong toàn
bộ của cuộc chiến ở một giai đoạn, một thời điểm nào đó. Vụ triệt thoái
Cao Nguyên mở đầu cho bi kịch. Lý do chiến lược của việc hy sinh hai
Vùng chiến thuật 1 và 2 đã được bàn đến một cách nghiêm chỉnh khoảng một
năm trước vì với sự cắt giảm tối đa viện trợ quân sự HK, quân lực ta
không thể bảo vệ được toàn bộ lãnh thổ.nên phải thu hẹp chu vi bảo vệ
trong hai Vùng 3 và 4. Tôi có tham dự một buổi họp về vấn đề này tại nhà
Phó thủ tướng Nguyễn Lưu Viên cùng đại diện các chính đảng trong mặt
Trận 6 chính đảng, và một tướng lãnh trình bày tình hình quân sự.
- Một
cuộc rút quân dù một đơn vị cũng nguy hiểm huống hồ rút quân của gần cả
một quân đoàn từ Cao Nguyên về Duyên Hải ( Tuy Hòa) đem theo gia đình
binh sĩ và dân chúng địa phương, không thể nào thực hiện được trọn vẹn
với ba ngày chuẩn bị, lại dưới sự săn đuổi của địch đang thừa thắng xông
lên. Một vụ rút quân của quân đội Liên Hiệp Pháp ra khỏi một căn cứ
quân sự như Na Sàn chẳng hạn đã phải nghiên cứu chuẩn bị vài tháng trước
trong tuyệt đối bí mật và thi hành nhiều mưu mẹo để tránh khỏi bị địch
tấn công dọc đường.
- Trong một tình trạng triệt thoái như
vậy, làm sao trách cứ được người lính chiến đã không làm tròn nhiệm vụ
của mình. Tuy vậy một số đơn vị đã anh dũng chiến đấu như trường hợp một
đại đội Biệt Động Quân đã cận chiến mãnh liệt với địch.Hiện tượng tan
rã bắt đầu từ đấy Nhưng phát súng ân huệ dành cho quân lực ta là sự bỏ
rơi hoàn toàn của người đồng minh Hoa Kỳ từ mấy tháng trước, khi ngân
khoản viện trợ quân sự chưa được xử dụng gần bốn trăm triệu mỹ kim đã bị
quốc hội Mỹ từ chối tháo khoán cho ta để dùng mua bom đạn và nhiên liệu
cần thiết cho trận chiến sôi động. Quân ta cũng chỉ được dùng hai quả
bom CBU gây thiệt hại nặng và kinh hoàng cho Cọng quân đang bao vây quân
ta ở tỉnh Long Khánh.
- Một mình đương cự với toàn lực
Cọng quân Bắc Việt được cả Khối Cọng sản Nga, Tàu và Đông Âu hổ trợ tối
đa trước và trong cuộc tổng tấn công mùa Xuân 1975, quân lực VNCH đã
biểu dương cho thế giới khả năng và tinh thần cao cả của người chiến sĩ
quốc gia Việt Nam đã chiến đấu và hy sinh cho Tổ quốc của mình , cho dân
tộc của mình trong một cuộc chiến tranh dài nhất trong lịch sử cận đại
của nhân loại.
- Hôm nay, kỷ niệm Ngày Quân Lực, chúng ta
thành tâm tưởng nhớ đến tất cả các chiến sĩ anh hùng của chúng ta đã
hiến dâng cuộc đời của mình cho chúng ta được sống tự do cho đến ngày
tạm biệt quê hương
Họ đã từ giả cuộc đời nhưng sẽ sống mãi
trong lòng dân tộc và Hồn thiêng của các chiến hữu của chúng ta đã quyện
vào trong hồn thiêngcủa Đát Nước Việt Nam bất diệt.
Tôi xin quý Vị và các bạn cùng tôi san sẻ niềm tin sâu sắc ấy.
Xin kính chào quý Vị, thân mến chào các bạn.
Lê Trọng Quát