Tuesday, February 25, 2025

--Hãy thắp cho anh một ngọn đèn…

 

*** Sau cùng, suốt 40 năm tạp ghi, viết về cựu chiến binh, viết về thuyền nhân, viết về nước Mỹ, viết về Việt Nam Cộng Hòa, lần này tôi được yêu cầu viết về một mối tình. Nói cho chính xác, viết về chuyện tình của cô nữ quân nhân thuộc hàng thấp nhất của hạ sĩ quan.

Cô hạ sĩ nhứt của Quân lực Việt Nam Cộng Hòa tên Lý thị Thương Uyên hiện cư ngụ tại Oklahoma City với Area code 405, giữa cơn giông bão mùa Xuân năm 2010 đã kể lại chuyện đời lính của phụ nữ Việt Nam. Cuộc đời của chính cô. Cô phàn nàn rằng sao không thấy bác viết về chuyện hạ sĩ quan binh sĩ. Không viết về người lính nữ quân nhân thực sự sống chết tại các đơn vị. Sao bác không viết về chuyện của em…

      

Cô Uyên gửi thư cho Dân sinh Radio sau khi nghe loạt bài về Thủy Quân lục chiến và trận Quảng Trị. Phải chăng cô biết gì về Quảng Trị. Không. Cô gái suốt đời là học sinh và suốt đời đi lính chỉ quanh quẩn ở Hậu giang và miền Tây Nam Phần, chẳng biết gì về cao nguyên, duyên hải hay miền Trung Việt Nam.

Nhưng cô có liên hệ rất nhiều với người yêu Thủy Quân lục chiến, cô nghĩ rằng trận Quảng Trị là trận của người lính mũ xanh. Cô muốn gửi di vật của trung úy thủy quân lục chiến Bùi Năng Vũ về cho viện Bảo Tàng tại San Jose. Lá thư viết như sau:

-- Kính gửi bác Giao Chỉ.

Em tên thật là Lý thị Thương Uyên hiện ở Oklahoma, xin gửi một kỷ niệm nhỏ đến bác. Mong nó được lưu giữ. Đã 40 năm qua em giữ nó như báu vật. Qua bao nhiêu cuộc bể dâu nó vẫn ở bên mình. Không biết bao lần em đã tự hỏi nếu một mai chết đi thì nó sẽ ra sao? Có thể bảo con trai liệm chung trong quan tài cho mẹ. Khi sang thế giới bên kia em sẽ gặp Vũ để trả lại cho anh. Nhưng cuộc đời này làm sao biết được ngày mai. Vậy xin bác giữ lại và đặt vào chỗ nào đó cho em yên lòng.

-- Kỷ vật nhỏ bé gửi kèm theo chỉ là bài thơ do trung úy thủy quân lục chiến Bùi Năng Vũ tặng em cuối mùa thu 1970, lúc đó đơn vị gốc của anh Vũ ở căn cứ Sóng Thần, khu Rừng Cấm, thuộc Tiểu Đoàn Ó Biển. Vũ đã chết ở trại tập trung Đà Lạt năm 1978. Đây là số điện thoại của Uyên (405)…

Đính kèm là bài thơ của anh sĩ quan thủy quân lục chiến viết chữ rất đẹp, trên những tờ giấy màu xám mỏng bỏ trong 1 bao thơ đơn sơ cũ kỹ. Góc bao thơ đề:

Vũ, thủy quân lục chiến. Gửi cho Thương Uyên.

Phía dưới là hàng chữ: “Nhờ Chỉnh chuyển giùm tao. Cám ơn.

Bài thơ mở đầu như sau:

Lời hứa buổi hoang sơ tương ngộ.

Chỉ một lần xin nhớ đến trăm năm…

Đọc xong lá thư của cô Uyên, đọc xong bài thơ của anh Vũ, tôi nghĩ đến người lính trẻ đã chết trong ngục tù. Nghĩ đến người nữ quân nhân còn sống ở miền giông bão Hoa Kỳ. Bèn quay số 405… hỏi thăm…

Câu chuyện tình được bắt đầu kể lại:

--- Uyên quê ở Tân Châu, Hồng Ngự thuộc miền quê Châu Đốc, chưa học hết trung học nhưng có tên thật đẹp như bút hiệu nên cuộc đời cũng gặp nhiều phiền phức. 16 tuổi lên Sài Gòn ở nhà cậu mợ. 18 tuổi ghi tên vào học lớp hạ sĩ quan nữ quân nhân. Năm 1970 ra trường nhưng vì thường cậy có chút nhan sắc lại ba gai nên không được mang cấp bậc trung sĩ. Cô chỉ tốt nghiệp hạ sĩ rồi được gửi đi Vũng Tàu học đánh máy ở trường Truyền Tin.

Lê Thị Thương Uyên ngồi hàng đầu mang kiếng đen.

--- Tại đây cô gặp thiếu úy Vũ, dân Bắc kỳ. Anh được thủy quân lục chiến đưa về học lớp sĩ quan truyền tin. Mối tình kéo dài suốt thời gian cả 2 người theo học tại Vũng Tàu. Cô Uyên hỏi bác Giao chỉ có biết đại tá Tạo chỉ huy trưởng trường truyền tin không. Có, bác Tạo trước đây ở San Jose, nhưng bác đã chết rồi. Cô khóa sinh khoe rằng em được bác Tạo cho chụp hình nữ quân nhân truyền tin đang học đánh máy để treo trên tường. Như vậy chắc cô lính trẻ có nhan sắc ăn ảnh đáng được chụp hình quảng bá cho binh chủng.

Cô kể tiếp rằng mối tình với Vũ là mối tình đầu đẹp đẽ nhứt. Khi trung úy đi hành quân Cam bốt, cô Uyên đến thăm hậu cứ trại Cấm, Sóng Thần đã được các bạn đồng nghiệp cho vào phòng truyền tin nói chuyện với người yêu qua siêu tần số hành quân.

Nhưng rồi những ngày vui qua mau. Tình đầu không phải là tình cuối.

Một hôm Uyên khám phá ra rằng Vũ thực ra đã có người yêu. Đó là cô Sương quê Mỹ Tho, nữ điều dưỡng ở quân y viện Vũng Tàu. Sương quen Vũ từ khi anh nằm tại bịnh viện này. Uyên là người đến sau nên cô quyết định chia tay mối tình đầu đầy nước mắt. Vũ ra vùng hỏa tuyến. Uyên đổi về quân đoàn III. Rồi sau cùng cô đổi về tiểu khu Kiến Hòa thuộc quân đoàn IV. Cô xin đi thật xa miền Đông, nhưng vẫn nhớ Vũ và giữ mãi bài thơ tỏ tình năm 1970.

Từ Hạ Lào trở về, Vũ lấy Sương, mối tình đầu của anh. Năm 1973 Uyên lấy thiếu úy Nhiều, một sĩ quan hải quân, phục vụ trên chiến hạm Trần Khánh Dư.

Từ đó Uyên yên phận làm vợ người lính biển. Khi mang bầu đứa con đầu tiên, anh chồng sĩ quan hải quân lênh đênh trên biển Đông đã dặn vợ đẻ con gái đặt tên Cam Tuyền, con trai đặt tên Hoàng Sa. Cam Tuyền cũng là tên một hòn đảo của Hoàng Sa. Và đứa con trai Hoàng Sa đã ra đời tại Mỹ Tho. Hai vợ chồng cùng khoác chiến y nhưng chiến tranh đã chia cắt gia đình thành nhiều mảnh. Chồng hải quân sống trên đại dương. Vợ trực gác tổng đài tại mặt trận sình lầy Kiến Hòa. Con trai Hoàng Sa gửi về cho bà nội nuôi ở Châu Đốc.

Cô Uyên tiếp tục hăng hái kể chuyện nhà binh.

Sau mối tình đầu dang dở, cô và chị Sương nay vợ của Vũ đã gặp nhau nối thành tình bạn gái. Cuộc đời nữ quân nhân, với cấp bậc hạ sĩ rồi vinh thăng hạ sĩ nhứt đã dành cho cô Uyên những kỷ niệm không bao giờ quên được. Cô đã từng là hoa hậu của các chiến binh độc thân trong đơn vị từ binh sĩ đến hạ sỹ quan. Vì mang cấp hạ sĩ, cô cai Uyên gần gũi với đa số lính tráng hơn là các sĩ quan.

Đêm hỏa châu làm việc dưới hầm truyền tin tiểu khu. Những anh lính ca vọng cổ tán tỉnh. Lời hò tình tứ qua máy truyền tin lẫn trong tiếng pháo kích. Hỏa châu sáng rực chân trời. Chưa bao giờ cô lại thấy nhớ đời lính như vậy.

Nhưng rồi tháng 4 - 1975 oan nghiệt chợt đến. Anh Vũ, Bắc Kỳ bỏ Sóng Thần từ biệt cô Sương đi trình diện vào tù trên Đà Lạt. Anh Nhiều, Nam kỳ bỏ vợ con ở Châu Đốc đi tù trong Đồng Tháp. Bộ binh cũng vào tù, Hải quân cũng vào tù. Cô lính trẻ có tên như tài tử nhưng chỉ mang cấp bậc hạ sĩ nhứt nên không phải đi tù. Dù vậy cô vẫn nhớ thương quân đội Cộng Hòa. Một lần chị Sương ghé Mỹ Tho gặp Uyên báo tin anh Vũ đau nặng trong trại tù. Chị em cùng đi tìm mua thuốc tiếp tế. Mấy tháng sau, Sương ghé lại với ngón tay đeo 2 chiếc nhẫn cưới. Cô vừa đi chôn chồng sau khi nhận xác từ trại tập trung. Anh lính trẻ Bắc Kỳ chết đi để lại cho những cô gái miền Tây di vật cuối cùng. Cô Sương còn cặp nhẫn. Cô Uyên có lá thư tình. Anh Vũ chết rồi. Cô Sương trợ tá quân y không bao giờ lên Đà lạt nữa. Cô Uyên truyền tin còn đi thăm nuôi chồng 3 lần ở Đồng Tháp. Rồi anh Nhiều trở về. Thêm 1 đứa con trai ra đời, anh cựu sĩ quan hải quân tuy ra tù “cải tạo” nhưng vẫn còn nhớ mãi biển Đông nên đặt tên con trai thứ hai là Trường Sa.

Năm 1992 gia đình anh Nhiều và cô Uyên đem cả Hoàng Sa và Trường Sa qua Hoa Kỳ theo diện HO 9. Hai vợ chồng cùng đi làm và nuôi con ăn học.

Nhưng sao cuộc sống hòa bình ở Hoa Kỳ không giống như thời kỳ chiến tranh ở Việt Nam. Vợ chồng không còn hòa thuận nên chỉ ở được với nhau thêm 4 năm tại Mỹ rồi chia tay. Lần lượt những đứa con trai trưởng thành đi theo bố về Texas làm ăn. Anh Nhiều có vợ mới. Cô Uyên còn lại ở Oklahoma một mình.

Cháu Hoàng Sa lập gia đình, có 2 đứa con nhưng rồi vợ chồng nó cũng chia tay. Lúc còn ở với nhau, vợ chồng con trai đưa cháu về thăm bà nội. Đó là những giây phút hạnh phúc nhất của cô hạ sĩ nhứt Thương Uyên. Nhưng bây giờ chúng nó bỏ nhau. Vợ Hoàng Sa đưa con về bà ngoại. Cha con nó còn ít gặp nhau. Chẳng ai còn ngó ngàng gì đến bà nội trẻ cô đơn nhớ đám cháu quay quắt đêm ngày. Năm nay cô mới 60 tuổi. Còn lâu mới lãnh tiền già. Cô cựu chiến binh Việt Nam Cộng Hòa vẫn đi làm tự nuôi thân. Cuối năm 2009 cô bị té trong hãng nên phải nằm nhà, lãnh tiền thương tật vì tai nạn lao động. Suốt ngày chỉ quanh quẩn trong nhà. Mùa Đông 2009 mưa bão triền miên chẳng ra khỏi nhà. Trải qua cái TẾT cô đơn, cô Uyên nghe đài Radio nói về Thủy quân lục chiến đánh trận Quảng Trị 38 năm về trước. Cô bèn đi tìm lá thư tình của Trung úy Vũ, cô nghĩ đến ngày mai rồi mình cũng qua đời trong quạnh hiu giữa mùa tuyết phủ nơi xứ lạ quê người.

Những đứa cháu Hoàng Sa và Trường Sa thân yêu của cô cũng đang bận rộn bươn trải với cuộc đời mới. Chỉ còn lại một mình, chợt nhớ về mối tình ở trường truyền tin, những vần thơ rất lãng mạn và ngây thơ của người lính trẻ Bắc kỳ. Cô hỏi bác Giao Chỉ rằng nếu bây giờ, đã gần 40 năm rồi, cô vẫn còn thấy nhớ thương mối tình đầu thì có phải tội lỗi không?

Không, cô cựu chiến binh Việt Nam Cộng Hòa của tôi, cô hạ sĩ quan truyền tin của tiểu khu Kiến Hòa, nàng cai sếp của tiểu đoàn truyền tin diện địa quân đoàn IV, cô không làm điều gì sai quấy khi ngồi than khóc cho chuyện tình gần 40 năm về trước. Anh chàng trung úy Bùi Năng Vũ rất xứng đáng để cô gái Tân Châu ngồi khóc ở Oklahoma, nhớ về những ngày hai đứa ngồi bên hàng dừa ở bãi sau Vũng Tàu. Anh thấy hình em treo trên tường ở phòng học đánh máy trong trường truyền tin. Trung úy thủy quân lục chiến Bắc Kỳ tạm quên cô Sương y tá bên quân y viện để gửi thư tán tỉnh cô khóa sinh truyền tin xinh đẹp. Chàng ký tên bút hiệu Châu Nguyên năm 1970 gửi bài thơ cho Lý thị Thương Uyên.


Lời hứa buổi hoang sơ tương ngộ.

Chỉ một lần xin nhớ đến trăm năm.

Đó là đoạn mở đầu. Và đây là những trích đoạn tiếp theo:

Bụi đường và tháng ngày còn đó.

Gửi cho Uyên làm kỷ niệm chia ly

Mai anh đi, nghe thời gian rũ cánh

Kiếp phong trần cháy đỏ trên tay

Đắng cay cho trọn tháng ngày

Cung thương một gánh, tình sầu chưa nguôi…

…………..

Đá trong ly, đá tan thành rượu

Rượu lên men, rượu ngọt lịm môi…

……………

Có một ngàn vì sao

Nằm trong đáy mắt

Như một ngàn hỏa châu thắp sáng

Như một ngàn đóm thuốc trong đêm…

…………….

Em ơi! Thương Uyên! Anh là người lính

Mà số trời đã định, cho một cuộc sống

Với quá khứ là tủi nhục,

Hiện tại là đắng cay

Và tương lai chỉ là nấm mồ không tên nơi chiến địa…

Châu Nguyên, cuối thu 1970.

Bút tích TQLC Bùi Năng Vũ

Với lá thư tình não nuột như vậy, anh trung úy thủy quân lục chiến đã chiếm được trái tim cô gái Tân Châu. Và như chúng ta đã nghe cô hạ sĩ truyền tin kể lại, khi khám phá ra anh trung úy Bắc Kỳ bắt cá hai tay, cô đã bỏ đi để buộc anh phải trở lại với mối tình đầu. Để anh lấy chị Sương, người con gái Mỹ Tho.

Cô Uyên nói rằng, thưa với bác, em nhường Vũ cho chị Sương, nhưng em hỏi bác vì bác cũng là Bắc Kỳ, thơ này có phải thực lòng của anh Vũ không. Có phải thơ của Vũ làm không? Bác trả lời rằng, thơ này nhiều phần chính Vũ đã làm. Bác chưa từng đọc được lời thơ này ở đâu cả. Rất chơn thành tuy cũng có phần cường điệu. Người lính trên khắp thế giới đều vẫn thường đưa cái chết ra để dọa dẫm người tình và dọa dẫm cả chính mình. Ngày xưa, ở tuổi 20, mới vào quân đội, Vũ cũng là hình ảnh của những anh Bắc Kỳ như bác… Anh nào cũng thơ thẩn bước vào đời. Thơ không làm được thì chép thơ thiên hạ tán đào. Bây giờ nhớ lại, ngượng chín cả người.

Quý vị đã nghe tôi kể chuyện của cô Uyên với nội dung không phải là một bi kịch ai oán não nùng. Không hề có những tình tiết éo le rắc rối. Nhưng mối tình đầu đã làm cô tưởng nhớ về những năm còn trong quân đội. Tuy bom đạn triền miên nhưng sao lại quyến rũ như vậy. Dù cô chỉ là 1 người lính đàn bà. 18 tuổi nhập ngũ, 25 tuổi tan hàng, với 7 năm quân vụ. Bây giờ đã 35 năm sau cô vẫn còn nhớ mãi về đời lính.

Bác có nhận giữ hộ lá thư của anh Vũ không. Cô gái Tân Châu hỏi tôi như vậy. Trả lời rằng, bác sẽ lưu giữ trong Museum câu chuyện tình của anh chị. Xin gửi kèm cho bác vài tấm hình kỷ niệm. Báu vật quý giá của cô sẽ là di vật của Việt Nam Cộng Hòa. Ở đây không phải chỉ toàn là những trận đánh oai hùng. Phải có cả những câu chuyện tình hết sức đơn giản như mối tình của cô Uyên với anh Vũ, chuyện vợ chồng của anh Vũ với chị Sương. Chuyện chia tay của cô Uyên với anh Nhiều. Những đứa con mang tên Hoàng Sa và Trường Sa. Và sau cùng là chuyện cô gái cựu chiến binh, cô cai sếp Việt Nam Cộng Hòa giữa trời mưa bão mùa đông Oklahoma ngồi khóc cho mối tình 40 năm về trước.

Thưa bác, bây giờ em phải làm gì, cô Uyên hỏi tôi lần nữa.

Tôi trả lời rằng: Trung úy Vũ là người yêu đầu tiên của cô năm 1970 và bây giờ sẽ là người yêu cuối cùng vào năm 2010. Trong đoạn cuối của bài thơ, Vũ đã viết rằng tương lai của anh chỉ là nấm mồ không tên nơi chiến địa.

 

Vậy cô Uyên hãy thắp cho anh Vũ một ngọn đèn.

Ngọn đèn tưởng niệm…

Hãy thắp cho anh một ngọn đèn…

Hãy thắp cho em một ngọn đèn…

Hãy thắp cho nhau một ngọn đèn…*

*(thơ Nguyễn Đình Toàn)

Hãy Thắp Cho Nhau Một Ngọn Đèn
Nhạc và lời : Nguyễn Đình Toàn
Khánh Ly trình bầy
I.
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù mịt mùng xa xăm,
Một ngọn đèn trong đêm mờ ám.
Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù chẳng còn hơi ấm,
Cho lạnh lùng thấm qua lòng anh.

Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Một ngọn đèn trăm năm,
Rồi thả đèn trôi trên dòng sông.

Như tháng giêng trong đêm nguyệt rằm
Người thả đèn trên sóng,
Cầu nguyện cho những ai trầm luân.

Đêm quê hương
Đêm treo trên một cành ngang,
Chôn nhau xong làm dấu nhớ chỗ ai nằm.

Cơn mưa giông
Đêm qua đông trời lạnh lắm,
Gió khắp bốn bể cây rừng.
Núi run hình bóng
Mai rạng đông
Đến lượt ai đem chôn?

Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Dù tình đời mong manh,
Lòng chẳng còn trong mong gì nữa.

Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Tình còn là tình nhắn,
Chẳng còn đèn sẽ soi ngày không.

Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Để một mình trong đêm,
Anh tưởng nhìn ra em còn hơn.

Hãy thắp cho anh một ngọn đèn
Một ngọn đèn tai biến,
Một ngọn đèn tóc tang dửng dưng.

II.
Cố thắp cho em một ngọn đèn
Bằng lửa sầu tim anh,
Một ngọn đèn lênh đênh ngày tháng.

Cố thắp cho em một ngọn đèn
Dù mệt nhoài trông ngóng,
Để nhủ lòng gắn nuôi niềm tin.

Cố thắp cho em một ngọn đèn
Một ngọn đèn đau thương,
Đã nhạt nhòa hơn hơi tình duyên.

Cố thắp cho em một ngọn đèn
Bằng nhọc nhằn cay đắng,
Bằng hình hài rã trong trại giam.

Ôi đêm đen
Đêm mang trăm niềm ai oán
Đêm chôn ta từng canh vắng
Đêm âm thầm.
Đêm thê lương
Đêm không mong trời sẽ sáng
Đêm nghe xương rời rã buồn.
Ngón tay bẻ đôi
Như ngày xanh
Gẫy từ em qua anh.

Cố thắp cho em một ngọn đèn
Dù lửa tàn trong anh,
Không còn đủ khêu thêm đèn sáng.

Cố thắp cho em một ngọn đèn
Để dù trong tăm tối,
Có mộng còn biết nơi tìm sang

Cố thắp cho em một ngọn đèn
Rồi thả hồn bay lên,
Nơi hẹn hò không tên gặp em.

Cố thắp cho em một ngọn đèn
Để dù trong xa vắng,
Em còn được cháy trong lòng anh.

III.
Cố thắp cho nhau một ngọn đèn
Để dù trong tăm tối,
Ta còn được cháy trong lòng nhau.

Monday, February 24, 2025

Đại Tá Nguyễn Văn Ưng Chỉ Huy Trưởng Trường Thiếu Sinh Quân VNCH (1918-2025) Hưởng Đại Thọ 107 tuổi


 




- Sinh tháng 1 năm 1918 tại Thu Dầu Một

- Nhập ngũ ngày 31-3-1951

- Xuất thân trường sĩ quan Võ Bị Địa Phương Nam Việt

- Chỉ Huy Trưởng Thiếu Sinh Quân


Bộ Tổng-tham mưu tìm ra ngay Trung-tá Nguyễn Văn Ưng, cựu Thiếu-sinh-quân, đủ khả năng chỉnh đốn lại những lôi thôi của Nguyễn Văn Kiên gây ra. Trung-tá Ưng là một sĩ quan năng động, yêu trẻ, yêu đàn em. Ông thừa năng lực để chỉ huy trường Thiếu-sinh-quân. Về trường trong vòng một tháng, ông đã tạo cho trường có một không khí đẹp: Trên, dưới, giáo sư, cán bộ sống hòa hoãn vơí nhau. Ông đưa tất cả các sĩ quan cựu Thiếu-sinh-quân vào chức vụ lãnh đạo. Đối xử tử tế với các sĩ quan nguyên là giáo sư động viên, chăm lo cuộc sống cho Thiếu-sinh-quân từng ly, từng tý. Cho nên thời gian ông ở trường là thời gian mà Thiếu-sinh-quân sống thoải mái nhất. Kỷ luật nghiêm minh nhất, giáo dục tốt đẹp nhất. Thời gian trôi chảy êm đềm. Sau 4 năm, tháng 6 năm 1971, ông được thăng Đại-tá, đi lĩnh nhiệm vụ trọng yếu khác. Ngày ông rời trường, là một ngày buồn vô hạn cho các cựu Thiếu-sinh-quân, cho các Thiếu-sinh-quân. Đến đến nay, gần 30 năm trôi qua, mà hình bóng ông chưa xóa nhòa trong các Thiếu-sinh-quân hồi đó. Các cựu Thiếu-sinh-quân ra hải ngoại, mỗi năm tổ chức đại hội một lần, ban tổ chức đều mời Đại-tá Ưng tới dự.

Trần Đại Sỹ

Video Đại Tá Nguyễn Văn Ưng Video 2  


Buổi mừng thọ Cựu Đại Tá Nguyễn Văn Ưng 102 tuổi , nguyên Chỉ Huy Trưởng Trường Thiếu Sinh Quân QL/VNCH

Monday, 13/01/2020 - 07:20:13

Niên trưởng Nguyễn Văn Ưng, nguyên Đại Tá Chỉ Huy Trưởng Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu, năm nay cụ vừa tròn 102 tuổi.

Đại tá Nguyễn Văn Ưng, đứng giữa, đang chuẩn bị cắt chiếc bánh sinh nhật 102 tuổi. (Thanh Phong/ Viễn Đông)

 Bài THANH PHONG

WESTMINSTER - Niên trưởng Nguyễn Văn Ưng, nguyên Đại Tá Chỉ Huy Trưởng Trường Thiếu Sinh Quân Vũng Tàu, năm nay cụ vừa tròn 102 tuổi. Để mừng thọ cụ, công ty 24/7 CARE at Home là “Công Ty Có Dịch Vụ Chăm Sóc Tại Gia Chất Lượng Cao Nhất” đã đứng ra tổ chức buổi mừng thọ cụ với sự hợp tác của Hội Thiếu Sinh Quân Nam California và gia đình niên trưởng Nguyễn Văn Ưng. Buổi tổ chức mừng thọ được tổ chức tại địa chỉ 9800 Bolsa Ave, Westminster vào lúc 11 giờ trưa thứ Bảy, 11 tháng 1, 2020.

Trước khi niên trưởng Nguyễn Văn Ưng xuất hiện, Viễn Đông được ông Nguyễn Hiệp, con thứ sáu của cụ Ưng cho biết đôi nét về thân phụ của mình, “Ba tôi xuất thân từ Thiếu Sinh Quân, sau làm Chỉ Huy Trưởng Trường Thiếu Sinh Quân tại Vũng Tàu khoảng năm 1965 đến 1973. Tôi cũng kế thừa là Thiếu Sinh Quân từ khoảng năm 1968- 1972. Ba tôi lúc còn nhỏ ham thích thể thao, ông là cầu thủ đá banh, sau chơi tennis. Năm 78 sau thời gian bị tù cộng sản, ông cụ vượt biên và đến định cư tại Hoa Kỳ. Ba tôi có 10 người con, hai anh em ở Đức, còn lại một số ở Hoa Kỳ. Với tuổi 102 nhưng ba tôi vẫn ăn uống, đi đứng bình thường, và cụ thích cái gì cụ làm cái đó, có lúc cụ rất minh mẫn, nhớ rất kỹ nhưng có lúc không nhớ gì hết.”

Phái đoàn của công ty 24/7 đến tổ chức mừng đại thọ bác Nguyễn Văn Ưng 102 tuổi, một vị cao niên do 24/7 chăm sóc. (Thanh Phong/Viễn Đông)

 Viễn Đông cũng được cô Emily Nguyễn, là Director of Patient Care Services cho biết, “Công ty 24/7 chúng tôi săn sóc các bác lớn tuổi tại nhà, công ty chúng tôi gửi bác sĩ, y tá hay chuyên viên vật lý trị liệu và những gì bác cần chúng tôi sẽ đem đến phục vụ các bác; mỗi tuần nhân viên chúng tôi thay phiên nhau đến nhà săn sóc bác, tôi cũng có dịp đến thăm bác vài ba lần còn y tá và vật lý trị liệu thì đến thăm bác mỗi tuần. Bản thân tôi có dịp tiếp xúc với bác, thấy bác rất vui tính, yêu đời vì được các người con bác tuy đã lớn tuổi nhưng hàng ngày đến thăm nom bác. Với tuổi đời 102 mà bác còn khỏe và minh mẫn là điều vô cùng hạnh phúc cho con cháu.”


Ngoài cô Emily Nguyễn,RN,BSV, công ty 24/7 còn có ông Vince Tiến là Director of Business Development, cô Lợi Phạm (Patient Care Coordinator) và bác sĩ Trần Vũ cũng có mặt  trong buổi tổ chức này.
Đại Tá Nguyễn Văn Ưng xuất hiện trong bộ quân phục chỉnh tề, hai vai mang ba bông mai bạc và một gạch ngang sáng chói, trên ngực áo có huy chương; đầu cụ đội mũ beret màu đỏ; đó là bộ quân phục của sĩ quan Thiếu Sinh Quân QL/VNCH. Tất cả các anh em cựu Thiếu Sinh Quân từng học hay phục vụ tại Trường Thiếu Sinh Quân hiện diện đều vui mừng chạy lại giơ tay chào cấp chỉ huy của mình, và xúm nhau hỏi thăm. Ai cũng hỏi cụ, “Niên trưởng nhớ tên em không?” Cụ trả lời có người đúng, có người sai nhưng đa số cụ đều nhớ tên.
Theo chương trình tổ chức, trước hết có nghi thức chào quốc kỳ và phút mặc niệm. Sau đó, một vị trong ban tổ chức đọc tiểu sử của cựu Đại Tá Nguyễn Văn Ưng. Sau phần tuyên đọc tiểu sử, vị đại diện cho biết, buổi tổ chức hôm nay là do công ty chăm sóc người cao niên có tên là 24/7 CARE at Home có nghĩa là chăm sóc 14 giờ một ngày – 7 ngày một tuần, và ông mời bác sĩ Vũ Trần, đại diện công ty 24/7 có đôi lời.

Các cựu Thiếu Sinh Quân với cựu Chỉ Huy Trưởng của mình. (Thanh Phong/Viễn Đông)

 Bác sĩ Vũ Trần còn rất trẻ, đã học và làm việc ở tiểu bang Ohio 10 năm, ở đó ít có người Việt nên ông không nói tiếng Việt giỏi, và mới về phục vụ tại 24/7 được ba năm. Ông cám ơn công ty 24/7 đã tạo cơ hội cho ông đến đây, cám ơn ban tổ chức cho ông được dịp trình bày cảm nghĩ của mình, lúc nào ông cũng muốn được phục vụ cộng đồng Việt Nam, ông đã đến thăm cụ Nguyễn Văn Ưng, và đã gửi y tá, chuyên viên vật lý trị liệu đến nhà săn sóc cụ, thấy cụ còn khỏe mạnh, ăn uống, đi đứng tương đối còn tốt nên công ty 24/7 rất vui mừng, và xin chúc cụ sống thêm một thời gian nữa bên con cháu.

Bác sĩ Vũ Trần cũng chúc mọi người năm mới an khang hạnh phúc. Ban Tổ Chức cũng mời ông Vince Tiến thuộc công ty 24/7 phát biểu. Ông cho biết, “Công ty 24/7 không muốn các cụ vô bệnh viện nhiều nên đã đến tận nhà chăm sóc các cụ, và các cụ đều hài lòng với sự chăm sóc chu đáo của 24/7, đó là điều chúng cháu rất vui, và xin cám ơn gia đình bác Nguyễn Văn Ưng cũng như anh em Thiếu Sinh Quân.”
Trong dịp này, Công ty 24/7 có đặt làm một tấm chăn, giống như một tấm thảm trang trí, trên có hình bán thân cựu Đại Tá Nguyễn Văn Ưng mặc quân phục đứng trước lá cờ vàng ba sọc đỏ đang phát phới tung bay. Gia đình cụ cũng như Hội Thiếu Sinh Quân rất cảm kích trước việc làm của công ty 24/7 Care at home. Một số chiến hữu Lực Lượng Đặc Biệt do chiến hữu Nguyễn Đức Tiến, Hội Trưởng dẫn đầu cũng đến tham dự, chúc mừng sinh nhật đại thọ của niên trưởng Đại tá Nguyễn Văn Ưng và xin đóng góp với Hội TSQ $300.
Ông Nguyễn Văn Vinh con trai thứ ba của cụ Ưng, đại diện gia đình nói lời “cám ơn công ty 24/7 đã tổ chức và tặng gia đình một vật kỷ niệm mà gia đình không ngờ được, và cám ơn quý anh Thiếu Sinh Quân, Lực Lượng Đặc Biệt, đại diện nhật báo Viễn Đông đã đến tham dự qúa đông, ngoài sức tưởng tượng của gia đình.”
Chiến hữu Phan Ngọc Lượng, nguyên là TSQ dưới thời niên trưởng Nguyễn Văn Ưng làm Chỉ Huy Trưởng, ông đã ca ngợi sự chăm lo chu đáo của một người Chỉ Huy đối với các đàn em khóa sinh. Không có một Chỉ Huy Trưởng nào thường xuyên xuống nhà ăn kiểm tra và có lần ông đã mắng người phụ trách, “Chúng mày cho chúng nó ăn như thế này à?”như niên trưởng Nguyễn Văn Ưng. Nhân dịp này, ông xin lỗi Đại Tá, khi ra trường, Đại Tá muốn giữ ông ở lại phục vụ nhưng ông đã không tuân lệnh, và nay mới có dịp xin lỗi niên trưởng của mình. Tất cả anh em Thiếu Sinh Quân cùng lên đồng ca nhạc phẩm “Thiếu Sinh Quân Hành Khúc.” Sau đó, ban tổ chức mời niên trưởng Nguyễn Văn Ưng phát biểu.

Chiến hữu Phan Ngọc Lượng, một cựu TSQ xin lỗi Đại Tá đã không ở lại trường phục vụ theo yêu cầu của Đại Tá. (Thanh Phong/Viễn Đông)

 Đại Tá Nguyễn Văn Ưng đứng lên cám ơn mọi người. Cụ nói, “Bây giờ tôi không biết nói gì hơn, xin chúc tất cả quý anh em một năm mới, tất cả gia đình, quý quyến được một năm vui vẻ, và nếu có làm ăn tôi cũng xin cầu nguyện cho anh em làm ăn được khá giả. Chúc mừng tất cả anh em một năm mới tràn đầy hạnh phúc. Cám ơn.”

Đến đây mọi người cùng vây quanh Đại Tá chứng kiến ông cắt chiếc bánh sinh nhật mừng đại thọ 102 năm  trong tiếng hát vang bài “Happy Birthday to You.”
24/7 At Home là công ty chăm sóc tại gia được đánh giá là “Dịch Vụ Chăm Sóc Tại Gia Chất Lượng Cao Nhất.”
Quý đồng hương có thân nhân cao niên không tự chăm sóc được, không muốn đưa các cụ vô nhà thương, vô viện dưỡng lão, xin liên lạc với Công Ty 24/7 sẽ được chăm sóc y tế rất chu đáo ngay tại nhà 24 giờ một ngày, 7 ngày một tuần.
Xin gọi ĐT: (714) 622-5334 hay điện thoại miễn phí: (800) 651-5371 hoặc đến tiếp xúc trực tiếp với các nhân viên công ty tại địa chỉ: 13800 Arizona St, Suite 200, Westminster, CA 92683.

Sunday, February 16, 2025

Bác Sĩ TQLC Trung Chỉnh (1943-2015)

Trung Chỉnh tên thật là “Huỳnh Văn Chỉnh” ca sĩ, bác sĩ quân y Thủy Quân Lục Chiến Việt Nam Cộng Hòa. Bác sĩ của hầu hết các tiểu đoàn thủy quân lục chiến. Ông được biết đến với những tình khúc song ca với ca sĩ Hoàng Oanh (kém ông 4 tuổi. Và bây giờ ông thỉnh thoảng xuất hiện ở các chương trình ca nhạc của Thuy Nga và Asia.

Tiểu sử

Tốt nghiệp Quân Y khóa 1971. Qua Mỹ năm 1979 lập nghiệp ở thành phố Oklahoma trong 19 năm, làm việc cho một viện dưỡng lão Cựu Chiến Binh Hoa Kỳ. Sau giờ làm việc còn làm thêm ở phòng mạch. Năm 2004 nghỉ hưu ở California nhưng nhớ nghề lại mở phòng mạch tư ở litle Sai Gon.

Ngày 13 tháng 11 năm 2011, tại nhà hàng Grand Garden, thành phố Westminster, thông qua chương trình kỷ niệm 45 năm ca hát và 40 năm hành nghề y khoa, lần đầu tiên Trung Chỉnh đã có cuộc hạnh ngộ với những ai từng yêu mến tiếng hát của ông và đây cũng là đêm nhạc “nhìn lại” chặng đường của ca sĩ- bác sĩ quân y Thủy Quân Lục Chiến Việt Nam Cộng Hòa Trung Chỉnh[2].

Tính đến năm 2013 ông đã có 47 năm ca hát.

Hôn nhân

Trung Chỉnh kết hôn với một người phụ nữ tên Phượng, họ có bốn người con, hai trai hai gái và tổng cộng năm cháu nội, ba cháu ngoại.


Tiểu sử ca sĩ TRUNG CHỈNH Những điều ít biết về một bác sĩ quân y có giọng ca ngọt ngào hải ngoại
Ca sĩ Trung Chỉnh tên thật là Huỳnh Văn Chỉnh, sinh năm 1943, quê quán Mỹ Tho, cựu sinh viên quân y khóa 18. Trong thời gian là sinh viên Y khoa, ông thích ca hát và không chú tâm học hành nên nhà trường kỷ luật, gửi ông lên thụ huấn tại trường Bộ Binh Thủ Ðức. Khi ra trường cuối năm 1971, ông gia nhập Sư đoàn Thủy quân lục chiến. “Mùa Hè Đỏ Lửa” năm 1972, đơn vị của ông được điều ra Quảng Trị và chiến đấu ở đó đến năm 1975.
Chia sẻ trong một bài phỏng vấn được thực hiện bởi website Nhacvang bolero.com, Ca sĩ TRung Chỉnh đã chia sẻ về thời thơ ấu và con đường sự nghiệp của mình:
Ông có hai người anh ruột nhưng rất tiếc là hai người đó mất sớm. Ba ông mất khi ông mới bảy tuổi, khi đó là năm 1950. Còn mẹ ông thì mất sau khi ông qua Mỹ năm 1979, bà mất năm 1980.
Mẹ ông buôn bán thôi, gia đình nghèo thành ra người anh của ông phải nghỉ học sớm. Ông nói: Tôi hồi nhỏ thì học không giỏi giang gì cho nên thi mãi vào trường công không đậu nên phải ra học trường tư.
Trường tư thục nhỏ lắm, có tên là Trúc Giang. Tôi học ở đó 4 năm. Lúc tôi vào học đệ thất thì tôi không hiểu sao, giống như ông trời ổng mở trí mình, tôi học rất giỏi, những năm đó tôi học rất là xuất sắc, tốt nghiệp đệ nhất cấp. Năm đó nhận được rất nhiều phần thưởng. Xong rồi đậu trung học, bấy giờ trường Nguyễn Đình Chiểu họ cho ghi danh, cho những người học trung học xong được vào học trong Nguyễn Đình Chiểu, tôi ghi danh vào thì được nhận.
Những lớp gọi là trung học đệ nhất cấp đó, đệ nhị cấp thì những năm đó là những năm 60 đến 63. Năm đầu là năm đệ tam thì cũng thường thường thôi. Đến năm đệ nhị tôi học khá nổi tiếng. Đến năm đệ nhất thì tôi học nổi tiếng nhất trường. Sau năm đệ nhất tôi đậu tú tài, đậu xong rồi thì thi vào trường y khoa Sài Gòn và học cho tới lúc ra trường.
Tôi ra trường Nguyễn Đình Chiểu năm 1963 và học hết đại hoc y khoa cho tới cuối năm 1971 thì ra trường, tức là tốt nghiệp ngành y khoa bác sỹ. Sau đó, tới đầu năm 1972 tôi gia nhập vào TQLC, tức là bác sỹ của TQLC tham gia mùa hè đỏ lửa ở Quảng Trị từ 1972 tới 1975.

 

Những năm gần đây đi phố Bolsa người ta vẫn thấy phòng mạch Bác Sĩ Trung Chỉnh nằm ở ittle Saigon, trung tâm thương mại của người Việt ở miền Nam California. Và cũng có một số người thắc mắc có phải Bác Sĩ Trung Chỉnh là danh ca từng hát với Hoàng Oanh, Phương Dung...? Câu trả lời: Ðúng vậy! Danh ca Trung Chỉnh nổi tiếng từ thời thập niên 1960, và tiếng hát Trung Chỉnh rất quen thuộc với thính giả của đài phát thanh Sài Gòn thuở ấy.

 

Hình danh ca Bác Sĩ Trung Chỉnh và nhạn trắng Gò Công Phương Dung trên bìa tuần báo Phụ Nữ Diễn Ðàn năm 1971. (Hình: Bộ sưu tập của Ngành Mai)

Khi xưa lúc còn là sinh viên y khoa, dù rằng cái bằng bác sĩ vẫn giá trị hơn nghề ca sĩ thời bấy giờ. Thế nhưng, vì đam mê văn nghệ, nặng về nghiệp dĩ cầm ca nên cậu sinh viên trường thuốc Trung Chỉnh vừa đi học, lại vừa đi ca hát.

Sau khi tốt nghiệp bác sĩ, Trung Chỉnh theo học khóa huấn luyện về quân sự và trở thành bác sĩ quân y, lên đường phục vụ ở vùng địa đầu giới tuyến Quảng Trị. Từ đó Trung Chỉnh xa dần với ánh đèn của sân khấu để trở về với nhiệm vụ của người quân nhân, giúp các chiến sĩ chữa lành những vết thương.

Có một dạo vào Mùa Hè Ðỏ Lửa 1972, không biết căn cứ vào đâu mà một vài tờ nhựt báo lại loan tin rằng danh ca Bác Sĩ Trung Chỉnh đã “đền nợ nước”, và còn nói đây là cái chết thứ hai sau cái chết anh dũng của ca sĩ Dzũng Chinh.

Trước nguồn tin này, thân mẫu của danh ca đã lên tiếng đính chánh là Bác Sĩ Trung Chỉnh vẫn còn hiên ngang chiến đấu với anh em chiến sĩ, và ngày đêm thức trắng để dành sự sống với tử thần của những chiến sĩ can trường đã bị thương ngoài mặt trận.

Hiện nay thì danh ca Bác Sĩ Trung Chỉnh đã an phận với nghề khám bệnh cho bà con ta ở Little Saigon. Ðược biết thuở nhỏ lúc chưa nổi danh bên làng tân nhạc, Trung Chỉnh cũng đã từng học ca cổ nhạc và khá rành bài bản cùng 6 câu vọng cổ. Năm vừa qua Bác Sĩ Trung Chỉnh tham gia Hội Cổ Nhạc Miền Nam Việt Nam Hải Ngoại với vai trò cố vấn cho hội này.

 

Trung Chỉnh xưa

   

Trung Chỉnh nay

 

Trình diễn trên sân khấu

Trung tâm Thúy Nga

STTTiết mụcThể hiện vớiChương trìnhNăm
1LK Chuyện chúng mình (Trúc Phương), Ngày Sau Sẽ Ra Sao (Vân Tùng)Hoàng OanhParis By Night 732004
2LK Ai Lên Xứ Hoa Đào, Bài Thơ Hoa Đào (Hoàng Nguyên)Hoàng OanhParis By Night 762005
3Hạnh Phúc Đầu Xuân (Lê Dinh, Minh Kỳ)Hoàng OanhParis By Night 852007
4Tấm Ảnh Ngày Xưa (Lê Dinh)Hoàng OanhParis By Night 1212017

Trung tâm Asia

STTTiết mụcThể hiện vớiChương trìnhNăm
1Chuyến Đi Về Sáng (Trần Thiện Thanh)Hoàng OanhASIA 502006
2LK Đêm Nguyện Cầu, Nó, Ông Già (Lê Minh Bằng)Chế LinhThanh LanASIA 522006
3Hòa Bình Ơi, Việt Nam Ơi (Trầm Tử Thiêng)Phương Dung, Doanh DoanhASIA 542007
4Thiệp Hồng Anh Viết Tên Em (Song Ngọc, Hoài Linh)Phương DungASIA 582008
5Phút Giao Mùa (Trần Thiện Thanh)Ngọc MinhASIA 612009
6Những Đóm Mắt Hỏa Châu (Hàn Châu)Hoàng OanhASIA 662010
7LK Mùa Xuân Trên Cao (Trầm Tử Thiêng), Tâm Sự Ngày Xuân (Hoài An)Hoàng OanhASIA 672010
8Tình Ca Quê Hương (Duy Khánh)Hoàng OanhASIA 732013
9Bóng Nhỏ Đường Chiều (Trúc Phương)Ngọc Đan ThanhASIA 742014
10Chuyện Tình Lan Và Điệp (Mạc Phong Linh, Mai Thiết Lĩnh)Hoàng OanhASIA 752014


Ca Sĩ Trung Chỉnh  
 
 




 

Trung Tâm Thúy Nga Tưởng Nhớ Ca Nhạc Sĩ Bác Sĩ Trung Chỉnh

Feb 15, 2025

TƯỞNG NHỚ NGHỆ SĨ - BÁC SĨ TRUNG CHỈNH (1943 - 2025) 

Trung tâm Thúy Nga nhận được tin buồn: Nghệ sĩ - bác sĩ Trung Chỉnh vừa qua đời tại California trong sự chăm sóc, yêu thương của gia đình. Hưởng thọ 82 tuổi. Ông sinh ngày 4 tháng 1 năm 1943 tại Mỹ Tho. Sinh thời, ông vừa là ca sĩ, đồng thời ông cũng có sáng tác ca khúc có tên "Nàng". Năm 1964, ông bắt đầu học trường Y và sau đó, ông là bác sĩ Quân Y của Quân lực VNCH. Sang hải ngoại, ông tiếp tục hành nghề y khoa và đôi lần xuất hiện trên sân khấu Paris By Night qua các ca khúc song ca cùng danh ca Hoàng Oanh được khán giả rất thương mến. Trung tâm Thúy Nga xin gửi lời chia buồn đến gia đình nghệ sĩ - bác sĩ Trung Chỉnh. Vô cùng biết ơn và trân trọng những đóng góp của ông cho nền tân nhạc Việt Nam. 

1. Tấm Ảnh Ngày Xưa (Lê Dinh) Trung Chỉnh Hoàng Oanh & Trung Chỉnh 

2. Hạnh Phúc Đầu Xuân (Minh Kỳ, Lê Dinh) Hoàng Oanh & Trung Chỉnh 6:18 

3. LK Ai Lên Xứ Hoa Đào & Bài Thơ Hoa Đào (Hoàng Nguyên) Hoàng Oanh & Trung Chỉnh 11:28 

4. LK Chuyện Chúng Mình (Trúc Phương) & Ngày Sau Sẽ Ra Sao (Vân Tùng) Hoàng Oanh & Trung Chỉnh 18:10 

5. Nhà Văn Nguyễn Ngọc Ngạn phỏng vấn Hoàng Oanh & Trung Chỉnh 25:04

 Video

Video cuối