Sunday, December 31, 2017

Bên Nhau Đi Nốt Cuộc Đời - Chương Trình Tri Ân TPB-VNCH




BÊN NHAU ĐI NỐT CUỘC ĐỜI
Khói lửa chiến tranh không còn nữa, nhưng khói lửa của khổ đau vẫn không ngừng phủ chụp xuống thân phận của người Thương Phế Binh già Việt Nam Cộng Hòa ở lại trên đất nước này cho đến ngày hôm nay.
Họ đã già vì bởi 42 năm qua rồi, thời gian không tha ai cả. Thế nhưng dù thế nào, họ vẫn phải đi nốt cuộc đời, dù không còn chân để đi, dù không còn mắt để thấy…
Chương trình Bên nhau đi nốt cuộc đời, Xuân 2018 có sự tham gia của khoảng 6.000 ông bà.
Trong sáu ngày tổ chức chương trình, từ 26 đến 30 tháng 12 năm 2017, đã đón 4.000 ông, bà thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa. Còn khoảng 2.000 ông, bà thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa khác vì đường đi cách trở, sẽ được các tình nguyện viên của Phòng Công lý và Hòa bình đến nhà trao tận tay quà mừng Xuân 2018.
Xuân 2018 lại về, xin mời gọi những cuộc tình của những người yêu lính và nhắc nhớ bên nhau, giúp nhau đi nốt cuộc đời. Xin được mời gọi cộng đồng cùng chung tay cho chương trình Tri ân thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa năm 2018.
 SBTN Video Phần 2

Picture Of The Year 2017 Nha Kỹ Thuật - Bộ Tổng Tham Mưu - Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa

Hình ảnh cựu Trung Úy Hoàng Như Bá nguyên Trưởng Toán Biệt Kích Lôi Hổ Nha Kỹ Thuật (75 tuổi), quỳ trao Quốc Kỳ Việt Nam Cộng Hòa cho Bà Quả Phụ Cố Trung Tá Bùi Văn Thiện Nguyên Chỉ Huy Trưởng Đoàn Công Tác 71 và cũng là cựu Trưởng Toán Biệt Kích Strata 111 Xâm Nhập Bắc Việt năm 1967.  
Nghi Lễ Phủ Quốc Kỳ được cử hành trọng thể tại thành phố Abilene (ngoại ô Dallas) Tiểu bang Texas, Hoa Kỳ vào ngày 25 tháng 11 năm 2017.
Dưới sự chứng kiến của Linh Mục Tuyên Úy QLVNCH.

Saturday, December 30, 2017

15 Trung Tá Hoa Kỳ gốc Việt được thăng cấp Đại Tá năm 2017


HQ Trung ta Cao Hung

HQ trung tá Cao Hùng, lực lượng đặc biệt hải quân Hoa Kỳ (ảnh của newsherald.com)

Theo thông báo trên các trang nhà của Quốc Hội Hoa Kỳ (Congress.gov), Đoàn y tế công cộng (usphs.gov), marines.mil/News/Messages/MARADMINS và Navy Personnel Command phổ biến các bản danh sách sĩ quan cấp trung tá được tổng thống đề cử thăng cấp đại tá trong tài khóa năm 2017-2018. Trong số đó, có 14 trung tá Hải, Lục, Không quân, Thủy quân lục chiến và Đoàn y tế công cộng Hòa Kỳ gốc Việt được đề nghị thăng cấp đại tá trong năm 2017.
Danh sách 15 vị trung tá gốc Việt được thăng cấp bao gồm:
– Hải quân: HUNG CAO; TUAN NGUYEN; HIEN TRINH; QUAN HAN BUI; TUANH C. HALQUIST.
– Lục quân: DE Q. TRAN; JOHN T. P. NGUYEN; TINH K. HUYNH; DEBRA K. LIEN.
– Không quân: HOANG T. NGUYEN. THANG T. DOAN.
– Thủy quân lục chiến: JOHN T. NGUYEN.
– Đoàn y tế công cộng: DAT T. DOAN; QUYNH CHI TAN DUONG; DIEM KIEU HOANG NGO.

Trong năm 2016, có 17 trung tá Hoa Kỳ gốc Việt được thăng cấp đại tá, như vậy năm nay 2017, ít hơn 2 vị. Riêng về người Việt mang cấp tướng trong quân đội Hoa Kỳ hiện nay đã có thiếu tướng Lương Xuân Việt (Lục quân), chuẩn tướng Lapthe C. Flora (Vệ binh quốc gia) và chuẩn tướng William H. Seely III (TQLC).

Tính đến tháng 12 năm 2017, sĩ quan gốc Việt mang cấp bậc đại tá Hải, Lục, Không quân, Thủy quân lục chiến và Đoàn tế công cộng có trên 70 vị, không tính 11 vị đã về hưu và 1 vị đã qua đời. Ngoài ra, còn có nhiều vị đại tá mang họ và tên giống người Việt, nhưng chưa xác định được họ là gốc Việt, Hoa, Đại Hàn hay Mỹ.

HQ Dai ta Tuan Nguyen
HQ trung tá Tuan Nguyen, ngành giao tế hải quân (ảnh của apcss.org)

Theo tài liệu lưu trữ trên trang Congress.gov, thì trong thập niên 80 đã có 2 trung tá bác sĩ quân y lục quân gốc Việt được đề cử thăng cấp đại tá, đó là trung tá bác sĩ quân y lục quân Nghiêm X Quang được thăng cấp đại tá vào năm 1983, và trung tá bác sĩ quân y lục quân Nguyễn H Tu được thăng cấp đại tá vào năm 1986. Sang thập niên 90, trung tá bác sĩ quân y Lục quân nguyễn Dương cũng được thăng cấp đại tá vào năm 1992. Ba vị trên là những sĩ quan kỳ cựu gốc Việt mang cấp bậc đại tá sớm nhất trong quân lực Hoa Kỳ.

Dai ta Diem Kieu Hoang Ngo
Đại tá Diem Kieu Hoang Ngo, dược sĩ đoàn y tế công cộng (ảnh của linkedin.com)

Dự đoán trong số 70 Đại tá Hoa Kỳ gốc Việt sẽ có vị được thăng cấp tướng vào năm 2018-2019. Có một số vị đại tá rất nổi bật đang giữ những vị trí quan trọng trong quân đội Hoa Kỳ như: Thomas Nguyễn, tham mưu trưởng, Bộ tư lệnh phòng thủ hỏa tiễn và không gian Lục quân; Lê Bá Hùng, chỉ huy trưởng Liên đoàn tác chiến thuộc lực lượng các chiến hạm trên mặt biển của hạm đội Đại Tây Dương; Phạm Tuấn ngọc tình báo hải quân; Harold Hoàng, chỉ huy trưởng truyền tin học viện không quân Hoa Kỳ. Ngoài ra còn có một số vị đại tá khác đang giữ những cương vị chỉ huy như cơ khí Hải quân, tùy viên cao cấp quốc phòng, công binh Lục quân v.v… Họ cũng là những ứng viên sáng giá để trở thành những vị tướng trong tương lai.

Trung ta Nguyen T, John, anh cua 4th Marine Aircraft Wing
Đại tá Nguyễn T John, truyền tin TQLC (ảnh của MWCS-48)

Cộng đồng người Việt tị nạn Quốc Gia hải ngoại tại Hoa Kỳ và trên toàn thế giới vô cùng hãnh diện về sự cống hiến của tất cả những quân nhân gốc Việt đang phục vụ và chiến đấu trong quân lực Hoa Kỳ, những hậu duệ ưu tú của Quân, Dân, Cán Chính Việt Nam Cộng Hòa mang giòng máu Việt làm rạng rỡ cho dân tộc Việt Nam nơi xứ người.
Nguyễn Quân
Nguồn tài  liệu: Congress.gov; usphs.govmarines.mil/News/Messages/MARADMINS; Navy Personnel Command; apcss.org; 310th Space Wing; linkedin.com; Marine Wing Communications Squadron 48; Bienxua: 17 Trung tá Hoa Kỳ gốc Việt được thăng cấp Đại tá năm 2016.

Tâm Sự Của Một bác sĩ Miền Bắc - Lê Nhàn



“Tính không trả lời câu hỏi này vì không có thời gian, bởi tuần này đổi thời khóa biểu nên suốt từ 7g tối qua đến 12g trưa nay tôi làm việc liên tục. Về nhà ngủ được một giấc rồi lại phải đi làm, đến giờ mới vừa ăn cơm xong. 
Nhưng thôi, trả lời cho thỏa lòng người hỏi.
**
Nếu như có người hỏi là “Tại sao Nhàn Lê sinh ra lớn lên, học hành ở miền Bắc nhưng bây giờ lại nói người Bắc chúng tôi làm hỏng hết, rồi lại thích miền Nam, lại thích luôn cái chế độ miền Nam trước 1975 nữa… Nhàn Lê đã ăn cháo, đá bát”… nói chung là phụ bạc nơi nuôi mình khôn lớn. 
– Vậy Nhàn Lê trả lời sao ? 
*
Thưa các anh chị! 
Thưa các bạn và các em! 
Chính vì tôi đã nhìn quá rõ, tôi hiểu quá thấu nên tôi biết nó hỏng, và tôi nói ra sự thật là nó hỏng. 

1. Tại sao tôi làm bác sĩ? 
Mẹ tôi nói “Con ạ, bây giờ đi bệnh viện mà không có tiền thì họ không chữa cho mình đâu”. 
Tôi đã nói “Mẹ cố gắng mẹ nhé, lớn lên con sẽ làm bác sĩ, con chữa bệnh cho mẹ khi ấy mẹ sẽ không phải mất tiền nữa, còn bây giờ mẹ phải tìm mọi cách để giữ lấy mạng sống của mình”. 
Vì lời hứa của đứa trẻ 8 tuổi khi ấy đã thôi thúc tôi vượt qua rất nhiều khó khăn mà không thể kể hết của một đứa con nhà nghèo, đến ăn còn không đủ no, ăn 2 bữa cơm độn khoai cho no đã là quá sức của cha mẹ nó, bữa sáng là một điều xa xỉ. 
Tôi hỏi ngược lại, nếu một xã hội tốt đẹp thì một đứa bé 8 tuổi nó có phải nghĩ tới vấn đề nhức nhối đó không? Hay nó được lớn lên với một tuổi thơ trong sáng, êm đềm và mơ mộng? 
Cha mẹ tôi đã phải bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để có được hạt gạo mà nuôi chị em tôi trong khốn khó, vậy TÔI PHẢI BIẾT ƠN AI? 
– Vì đất nước phải bước vào thời kỳ quá độ để đi lên Chủ Nghĩa Xã Hội, cho nên đảng và chính phủ đã tập trung xây dựng nên những con người mới XHCN. 
Ở nông thôn, ông bà cha mẹ chúng tôi bị ép buộc vào hợp tác xã, nhưng hậu quả của nó như thế nào thì ai cũng thấy rõ, một ngày lao động (một công) được tính bằng 800 g thóc, toàn dân đói rã họng nhưng không ai được đi ngược lại chủ trương của đảng và nhà nước. 
Không ai được trồng thêm củ sắn, củ khoai để cứu đói cho đàn con đang tuổi ăn, tuổi lớn của mình. 
Chị em chúng tôi phải đi vớt bèo dưới cái lạnh cắt da, cắt thịt để nuôi lợn, con lợn ấy lớn lên phải bán nghĩa vụ cho hợp tác xã, nhìn họ cướp đi công sức của mình mà nước mắt lưng tròng, chúng tôi thèm nhỏ dãi miếng thịt nhưng không có ăn, đến tết thì hợp tác mới chia cho được mấy lạng… Để hậu quả kéo dài cho tới tận bây giờ cứ có mùi nhang là tôi lại thèm ăn thịt luộc (bởi hồi đó Tết thắp nhang cúng ông bà thì mới có thịt ăn một bữa liếm mép). 
Ai đã nuôi tôi khôn lớn? Cha mẹ tôi hay đảng và chính phủ? 
Ai đã cướp con lợn, ai đã cướp miếng thịt của chị em chúng tôi để giờ đây nói tôi đái bát? 
Dưới cái lạnh cắt da cắt thịt của mùa đông, chúng tôi sống hoang dã như những đứa trẻ mà Giáo Sư Ngô Bảo Châu đã nhìn thấy và mô tả. Có ai cho tôi manh áo ấm không? Chúng tôi đi chân trần trên băng giá, có ai cho tôi đôi dép không hay chỉ biết đến cướp đi thành quả lao động của chúng tôi? 
Và nếu hồi đó không có cái chủ trương vào hợp tác xã chết tiệt ấy thì chiều cao của tôi có lẽ hơn bây giờ ít nhất là 5 cm, khi đi ra quốc tế tôi có thể nhìn ngang chứ không phải như bây giờ là phải ngước lên và tự hỏi rằng “cao như thế có mát hơn không”. 
Thời ấy muốn thịt con gà cũng phải giấu giếm đừng để nó kêu, bởi ăn thịt là có tội, mình nuôi nó lớn nhưng không được phép ăn mà phải bán cho nhà nước … để làm gì? 
“Mỗi người làm việc bằng hai để cho cán bộ mua đài mua xe. 
Mỗi người làm việc bằng ba để cho cán bộ xây nhà xây sân” 
Như vậy phải hỏi tôi có hận hay không chứ? Tại sao tôi phải biết ơn, ơn ai? Ơn cái đứa chết tiệt nào nó đẻ ra cái chính sách vận hành ngu xuẩn và dốt nát thể? Để một thế hệ người Việt thấp còi và đần độn vì thiếu dinh dưỡng? 
Ai nuôi tôi lớn kiểu điên rồ như thế để bắt tôi phải biết ơn? 

2. Tại sao tôi yêu miền Nam? 
Khi tôi nửa ăn, nửa nhịn để cố gắng lê lết cho hết 6 năm đại học, có những hôm đi phụ mổ bị té xỉu … nói lời hay ý đẹp là kiệt sức, nhưng thực ra là ĐÓI ĂN. 
Tôi đói ăn suốt 6 năm đại học, chất dinh dưỡng nào để cho tuổi này cạnh tranh tầm vóc với thế giới? Có ai cho tôi xu nào để tôi ăn cho đỡ đói không hay chính mẹ tôi, đến cái bánh cũng không dám ăn mà phải để dành tiền cho tôi, cho dù chỉ là 500 đồng? 
Và sau khi ra trường, tôi long đong lận đận đến 3 năm, cầm tấm bằng mà bao nhiêu lần bật khóc. 
Bố tôi đã nói: 
“Con ạ, mình không có chức, không có quyền cũng không có tiền nên xin việc khó lắm, có lẽ bố mẹ đã bất lực, con hãy tự tìm đường đi cho mình. Xã hội này không có chỗ nào công bằng để đấu sức bằng trí tuệ của mình đâu con. 
Tất cả đều được đo đếm bằng tiền cho dù tiền đó là tiền tham nhũng, cho dù tiền đó là tiền hối lộ. Cho dù đó là tiền tham ô mồ hôi và nước mắt của người dân để họ đút vào túi riêng, cái túi tham vô độ làm cho cuộc sống của người dân trở nên khốn cùng. 
Cha mẹ nuôi 6 năm ăn học đã kiệt sức lắm rồi con”. 
Nhắc lại lần thứ ba là đã có lúc tôi tính đến việc đi vận chuyển ma túy thuê để có tiền xin việc, nhưng may thay chợt nhớ tới câu của nhà Phật rằng “Phàm làm việc gì cũng phải nghĩ đến hậu quả của nó” và tôi đã giật mình tỉnh thức. Nếu không thì có lẽ thân xác này đã trở về với cát bụi hoặc giờ này tôi đang cải tạo với cái án chung thân trong một nhà tù nào đó. 
Có ai và có bao giờ rơi vào tình cảnh tuyệt vọng như thế không? 
Chỉ vì không có tiền xin việc, cho nên tôi hỏi lại đứa nào ăn cháo, đứa nào đái vào bát? 
Nếu không có mảnh đất Sài Gòn cho tôi lưu lạc thì giờ này có tôi đang ngồi gõ phím không? 
Nếu không có con người Miền nam hiền hòa thì tôi có sống được? 
Nếu họ lưu manh lừa lọc khi tôi mới chân ướt chân ráo đến đây thì cuộc đời tôi sẽ khốn nạn ra sao? 
Vì sao họ lại hiền hòa như vậy? 
Đó là vì cha ông của họ sống có nhân, có nghĩa và chính lớp người đi trước đã dạy con cháu họ như vậy, chứ không phải cái thứ lưu manh, lừa đảo. 
Và tôi biết qua những người bạn thì Sài Gòn cũng không còn được như xưa nữa, vì sao? 
Ai đã làm nó trở nên hoang tàn như thế? Ai đã làm cho nó mất tình người như thế? 
“HÃY TRẢ LỜI TÔI ĐI. HÃY TRẢ LỜI TÔI ĐI!” 
Lê Nhàn

2018 HẸN GẶP LẠI HÀ NỘI SÀI GÒN - Trần Khải Thanh Thủy

Cho đến giờ phút này nhiều người Việt Nam trong nước cũng như Hải ngoại vẫn phân vân không hiểu cộng sản Việt Nam thân Mỹ hay thân Tàu? Rồi “Tổng Trọng tuyên bố:“ Đánh chuột nhưng không được làm vỡ bình, vậy đánh “tham nhũng mạnh thế thì bình có ảnh hưởng gì không”? v.v Thưa, đó là những câu hỏi của vài năm trước đây, khi tổng lú bắt đầu leo lên chức đảng trưởng .
Người viết bài này xin khẳng định, cộng sản Việt Nam chẳng thân ai cả, chỉ thân tiền, khi Trung Quốc có tiền thì chúng ngả theo, nhưng rồi bị Trung Quốc gài bẫy, dẫn dụ, nhả ra thì ít mà lừa đảo thì nhiều...Càng ngày càng lấn lướt phá hoại đến mức cả dân tộc rơi vào họa diệt chủng còn đảng cộng sản cũng đánh đấm nhau đến lấm lưng, rách bụng, trắng mắt trắng tay mới thôi ...Cho đến lúc này, khi ngân sách cạn kiệt, nợ công lên đến kịch trần, buộc phải tuyên bố giải thể để vỗ nợ ngân hàng thế giới là điều khó lòng tránh khỏi, chúng mới chịu ngả sang phía Mỹ qua việc cho thuê Vịnh Cam Ranh với mức giá 200 triệu USD/năm. Mức giá mà cả anh cả ngã ngựa Liên Xô và anh hai bành trướng Trung Cộng không thể chấp nhận nổi, chỉ có Mỹ là Ok. 
Ngầm bắt tay với Mỹ, chẳng phải vì đảng muốn tìm đồng minh lớn để thoát Trung hay dạy cho Trung cộng một bài học nhớ đời, cũng chẳng phải vì Mỹ muốn bảo vệ quyền lợi chủ quyền biển đảo cho Việt Nam, nhằm xóa sổ đảng cộng sản, đem lại độc tập tự do như nhiều người trông ngóng...Đơn giản vì hai bên cùng có lợi, Mỹ muốn thuê Vịnh Cam Ranh vì biết rõ lợi thế của Vịnh này từ khi còn đóng quân trên đó trong suốt thời kỳ chiến tranh Việt –Mỹ( 1955-1973). Trong cách nhìn của người Mỹ, Vịnh Cam Ranh là một cảng biển nước sâu tốt nhất Đông Nam Á, thích hợp làm nơi tàu bè trú ẩn khi biển động cấp 8, 9, lại có thể tiếp nhận được tàu sân bay tải trọng lớn 110.000 DWT (dead weight tonnage), hoặc tàu khách có dung tích khủng 100.000 GRT(gross tonage) Nếu cần, Cảng có thể tiến hành sửa chữa, đóng mới các công trình biển như giàn khoan sâu đến 200m nước, chưa kể Cảng có thể tiếp nhận 18 tàu cùng lúc và tổng cộng 185 tàu mỗi năm. Điều quan trọng nhất trong thời điểm này là bộ quốc phòng Mỹ có thể điều quân ra bất kỳ đảo nào ở Nam Hải nếu Trung Quốc cố tình gây hấn. Chỉ vì sự qúa quắt của Trung cộng, muốn độc chiếm biển đông, muốn qua mặt Mỹ để trèo lên vị trí bá chủ toàn cầu, khiến Mỹ phải hành động. Điều này, ngay khi vừa nhậm chức (ngày 20 -1 -2017) tổng thống Donal Trump đã nhận được lời chúc mừng từ bà Theresa Mary May, (thủ tướng Anh quốc) kèm lời nhắn nhủ chân tình: “Kể từ 1945 đến nay Mỹ và Angle đã phối hợp nhịp nhàng tích cực để ổn định tình hình và duy trì trật tự thế giới, đặc biệt 36 năm trước, ngài tổng thống Reagan và Mrs Thatcher - những người tiền nhiệm vĩ đại của hai nước chúng ta đã làm được một việc động trời là không hề tốn một viên đạn nào đã làm sụp đổ toàn bộ hệ thống Đông âu, đồng thời chia nước Nga thành 24 mảnh. Tôi hy vọng khi chính thức trở thành vị tổng thống thứ 45 của Hoa Kỳ, hai nước chúng ta sẽ tiếp tục duy trì sự ổn định thế giới như trước kia, giúp thế giới thoát khỏi họa da vàng”
Khi nhắc tới cụm từ này, hẳn người Việt Nam chúng ta ai cũng biết rõ “họa da vàng” mà bà thủ tướng Anh đề cập đến ở đây chính là Trung Cộng. Đơn giản vì Nhật Bản, Nam Hàn đã là đồng minh của Mỹ từ lâu, Việt Nam, Bắc Hàn chỉ là thứ tép riu, lạc hậu, bảo thủ, không đáng ngại. Điều mà bà nhắc nhở Donal Trump đầy lo ngại chính là người Trung quốc có mặt khắp thế giới, đi đến đâu là lấy vợ bản địa, sinh con đẻ cái rồi lập làng, lập phố, lập tiêm ăn, hãng xưởng hoặc cơ sở massge để kéo đàn kéo lũ họ hàng, làng nước từ cố quốc sang, kéo theo cả tư tưởng bành trướng và sự cạnh tranh khốc liệt với dân bản địa. Thời điểm bà Theresa phát biểu, nước Anh đang xảy ra một cuộc khủng hoảng lớn về hàng tiêu dùng.. Hàng nghìn siêu thị lớn nhỏ tại Anh sạch bách các loại thực phẩm, hoa quả cũng như vật dụng sinh hoạt, đặc biệt là các loại sữa bột Aptamil và Cow & Gate... Sự việc được các nhà quản lý thông báo khẩn cấp cho nhau khiến thanh tra kinh tế phải vào cuộc. Khi đó cả nước Anh mới té ngửa ra là dân Trung Quốc tràn sang du lịch đông qúa, chưa cần thăm thú gì, đã đổ xô vào các cửa hàng lớn nhỏ để lũ lượt khuân hàng về nước bán kiếm lời, cứ 1 vốn kiếm 1,5 đến hai, ba “lời”. Cho dù ban quản lý đã ra xác lệnh mỗi người chỉ được phép mua 2 hộp sữa hoặc bất kể các loại hàng gì cũng vậy, mà người Trung Quốc vẫn xếp hàng lũ lượt, chen lấn, xô đẩy, mỗi ngày từ 10 đến 12 tiếng đồng hồ để ôm hàng, khuân hàng, sắp xếp số hàng mua được la liệt khắp khu vực lối ra vào quanh siêu thị, ga xe lửa hoặc bus station, làm ảnh hưởng nghiêm trọng tới nếp sống ổn định hài hòa của người dân bản địa...
Vốn coi mình là “học trò” của cố tổng thống Ronald Reagan, Donal Trump ảnh hưởng rất lớn từ người thầy của mình, khẩu hiệu ông nêu ra khi tranh cử là:” làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại” trùng với khẩu hiệu của tổng thống Reagan 36 năm trước đó. Vì vậy trước bối cảnh Trung Quốc lấn lướt về mọi mặt, lôi kéo người và các hãng xưởng sản xuất từ Mỹ sang, gây tỷ lệ thất nghiệp lớn tại Mỹ. Trong khi cán cân thương mại mậu dịch lại thâm thủng nghiêm trọng...Lợi dụng sự buông lỏng của Mỹ, Trung Quốc xuất khẩu ồ ạt tràn lan các mặt hàng (bao gồm cả hàng hóa kém chất lượng) song số lượng hàng nhập từ Mỹ về lại chẳng chiếm bao nhiêu, đã thế còn cùng Nga lập quỹ tiền tệ để làm giảm giá trị thực của đồng USD trên thế giới, đòi biến biển đông thành ao nhà, cấm các nước được giao lưu trên biển nếu không chịu nộp lệ phí.. Mua các hãng xưởng lớn có uy tín lâu đời tại Mỹ và Anh Quốc, nhằm trèo lên đầu Anh, Mỹ, hòng thay đổi trật tự thế giới...Điều đặc biệt lo ngại với Mỹ kể từ 2003 đến bây giờ là trong số 10.000 visa theo diện EB-5* mỗi năm, chiếm tới 90% là người Trung Quốc (tăng đột biến trong nhiệm kỳ thứ 2 của Obama) khiến chính phủ phải đặt họ trong diện xem xét đặc biệt, để số người Mỹ gốc Trung trong tương lai không chiếm qúa đông so với các sắc dân khác.
Để thực hiện ứơc mơ làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại, xứng danh là cường quốc số 1 thế giới, Trump không thể khoanh tay ngồi yên nhìn Tập Cận Bình đảo lộn thế giới theo chiều hướng xấu, vừa xã hội chủ nghĩa mang màu sắc Trung Quốc, vừa bóc lột đàn áp dân chủ nhân quyền rồi cậy là nước lớn hiếp đáp hàng loạt các nước nhỏ, đặc biệt là láng giềng Việt Nam. Thấm thía lời nhắn gửi của Bà Theresa, đồng thời muốn theo gương người thầy vĩ đại là Reagan, Trump thực sự muốn chia Trung Quốc thành 5, 7 mảnh để họ Tâp cùng 1 tỷ 3 người Trung Quốc không còn là hiểm họa da vàng đối với thế giới, đặc biệt là Anh và Mỹ nữa. Nếu vậy chỉ còn cách khống chế Trung Quốc trong hai lĩnh vực kinh tế và quân sự tại biển đông. Vì thế Vịnh Cam Ranh của Việt Nam là cứu cánh số một cho nước Mỹ trong thời điểm cực kỳ quan trọng này.
Trước đó tờ Văn Hối ở Hong Kong liên tục đưa tin “ Hoa Kỳ đang tìm cách thuê Cam Ranh, để hoàn tất chiến lược “bao vây” Trung Quốc ở Biển Đông”. Tờ báo này khẳng định: Nếu thuê được Cam Ranh, Mỹ sẽ hoàn tất cụm tam giác bao vây Trung Quốc, vì hiện tại Mỹ đã có hai cảng ở đảo Guam và Changi (Singapore) rồi. Vì vậy- tờ báo này nhấn mạnh “quyền lợi Trung Quốc sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng nếu Mỹ sử dụng Vịnh Cam Ranh để can dự sâu hơn về vấn đề biển đông”. Và “So với mọi căn cứ hải quân của Trung Quốc, Vịnh Cam Ranh của Việt Nam có nhiều khả năng hơn hẳn để điều quân ra bất kỳ đảo nào ở Nam Hải”. Hơn nữa kể từ 1973, trước khi rút quân và tàu bè ra khỏi Cam Ranh, Mỹ vẫn để lại một kho hàng chứa các loại tài liệu vũ khí bí mật mà cả Nga và Trung Quốc không thể phá khóa hoặc giải mã nổi. Vì vậy chuyến trở về lần này của Mỹ đơn giản hơn nhiều so với việc phải bắt đầu lại từ đầu .
Thực chất, từ năm 1978, sau khi đã hất cẳng được “con hổ giấy Mỹ” khỏi Việt Nam, lãnh đạo cộng sản đã cho Nga thuê vịnh trong vòng 25 năm. Năm 1989, nhờ liên minh quân sự giữa 2 cường quốc lớn nhất nhì thế giới là Anh, Mỹ mà Liên Xô tan vỡ; chính phủ Nga nhận kế thừa hợp đồng tới năm 1993 thì nền kinh tế rơi vào tình trạng kiệt quệ, phá sản. Lương hưu trí của một sĩ quan quân đội chỉ đủ mua 12 chiếc bắp cải, nên không ít vụ án thương tâm xảy ra. Ngay tại khu vực lĩnh lương, 11 đồng đội cũ gặp nhau xếp thành hàng dọc và khẩn khoản nhờ người chỉ huy cũ của mình bắn xuyên táo để được ra đi vĩnh viễn, thoát khỏi sự co thắt của dạ dày cùng những nỗi thất vọng thường xuyên trong đầu...(2) Chính vì thế, chính phủ Nga quyết định rút gần như toàn bộ quân đội ra khỏi khu vực vịnh, chỉ để lại một số ít nhân viên kỹ thuật tình báo để thám thính, theo dõi mọi hoạt động của Trung Quốc. Đầu năm 2002, khi chuẩn bị kết thúc hợp đồng, liền được phía Việt Nam nhắc nhở “Nếu Nga muốn tiếp tục ở lại, phải trả tiền thuê hằng năm là 200 triệu Mỹ kim”. Tất nhiên ông anh cả không thể chấp nhận cái giá “Giời ơi, Vịnh hỡi” như thế được liền lặng lẽ bỏ cuộc. Ngày 2 tháng 5 năm 2002, khi hợp đồng vẫn còn hiệu lực trong hơn 7 tháng, Nga đã tức tốc hạ cờ và bực tức bỏ đi . . 
Trước tình trạng “Vịnh bỏ không, nhà nghèo đói”, nhưng không thể tư duy theo kiểu “thằng bờm”, đổi quạt mo lấy nắm xôi được, Kể từ 2004 đến nay, Việt Nam quyết định chuyển sang mục đích dân sự, cụ thể sẽ xây dựng sân bay quốc tế, Vùng Cảng Tự do Clark như Philippines (3). Loay hoay mười năm vẫn không khắc phục được tình trạng hư hỏng nặng nề do ông anh cả khối xã hội chủ nghĩa để lại , cũng như thực hiện các kế hoạch mà Bộ Quốc phòng đề ra “ đầu tư xây dựng Khu dịch vụ hàng hải và cung ứng tàu biển gồm sữa chữa, đóng mới tàu biển và công trình dầu khí biển, nâng cấp thành cảng quốc tế có cơ sở hậu cần hiện đại, uy tín, sánh ngang với các hải cảng lớn trên thế giới để hàng thế kỷ sau vẫn không bị lạc hậu. Tiếp nhận tàu sân bay tải trọng lớn, tàu khách có dung tích khủng, sửa chữa, đóng mới các công trình biển như giàn khoan” v.v và v.v lại trong tình trạng “anh cả, anh hai” hằm hè nhau, cho anh này sử dụng thì mất...tiền viện trợ của anh kia, hoặc cho Mỹ thuê thì sợ bị mất mối quan hệ lệ thuộc với láng giềng Trung Quốc, bị “Bá bành” dạy thêm một bài học như hồi tháng 2- 1979...nên cứ phải gồng mình giữ... “quạt”. Hàng tỉ tiền Hồ đã chìm xuống đáy vịnh mà cả đám “quân hại nhân dân”(4) vẫn không đổi được “nắm xôi” nào cho Việt Nam. Cuối cùng, trước sự liên tục chơi đểu của anh hai Trung Quốc( Kẻ đan lồng thì ít mà sập bẫy thì nhiều) cùng món hời mà “Đế Quốc Mỹ” đem lại, ngày 30-5- 2017, cả bầu đàn thê tử nhà Nguyễn Xuân Phúc hớn hở kéo nhau sang Hoa Kỳ chầu trực để ngày 4-6 chính chức ký hợp đồng cho chính quyền của tổng thống Trump toàn quyền sử dụng vùng Vịnh này. Đó cũng là lý do Trump quyết định gặp riêng “chủ tiệm nước” trần Đại Quang để “mở hàng” trong những ngày diễn ra hội nghị Apec. Khỏi phải nói Tập Cận Bình đã tê tái, thất vọng đến mức nào khi không thể nào “sập bẫy” được con Hổ thật Donal Trump. 
Trước đó, gã đả hổ (Mỹ) và diệt ruồi (Việt Nam) này đã ra lệnh mở cửa Tử Cấm Thành –vốn là nơi đặc biệt sang trọng trong lịch sử Trung Hoa để cùng vợ đón tiếp hai vợ chồng Donal Trump. Cả khu vực rộng lớn hàng nghìn mét vuông chỉ có 4 người, đám cảnh vệ, quân đội, công an chỉ được phép giám sát bên ngoài, cấm không được bén mảng tới (khác hẳn cách đón tiếp giản dị, coi thường của Donal Trump khi Tập sang Mỹ). Làm điều này, Tập hy vọng sẽ tranh thủ tình cảm của Trump trong lĩnh vực Biển Đông cũng như cân bằng Thương Mại giữa hai nước, đồng thời giữ chân nhiều hãng xưởng lớn của Mỹ ở lại Trung Quốc v.v Thay vì ra lệnh dội 59 quả hỏa tiễn Tomahawk xuống Syria trước mặt Tập, Trump không ngần ngại dội cho Tập một gáo nước lạnh tê tái cho đến tận lúc xuống mồ: “Ngài vì quyền lợi của nước ngài, tôi cũng phải vì quyền lợi của nước chúng tôi. Sự trao đi và đổi lại phải bằng nhau. Ngài không thể lợi dụng nước Mỹ để xuất cảng tràn lan mà không quan tâm đến việc nhập hàng từ Mỹ về được. Càng không thể cậy là nước lớn mà uy hiếp các nước nhỏ. Chúng ta sẽ cạnh tranh lành mạnh, sao cho không chỉ riêng khu vực Châu Á mà cả thế giới đều giàu theo cách thức của mình.” Khỏi phải nói Tập Cận Bình đã đắng họng, và bị cô lập đến mức nào khi vác mặt sang dự hội nghị Apec tại Việt Nam. Trong khi tất cả lãnh đạo trên thế giới cùng vây lấy Trump như biểu hiện của tình hữu nghị, tôn trọng, tin tưởng, yêu quý nhau, thì Tập cúi đầu trong tiếng bước, một mình lẻ bóng tít tận rìa hành lang, tự gặm nhắm nỗi cô đơn của mình. Ngay cả “chủ tịêm nước” Trần Đại Quang, với tư cách chủ nhà, từ lâu vốn thuần phục Trung Quốc như chuột sợ mèo, giờ cũng quay lưng lại, như thể đọc được dã tâm trong đầu Tập. “Mày định mượn tay Trọng lú đánh tao dưới chiêu bài “chống tham nhũng”, rồi tung tin tao đau yếu phải đi Nhật Bản chữa bệnh” để chiếm ghế, hất cẳng tao, khiến tao phải dạt vào tận Quân khu 7 ở Biên Hòa lánh nạn, nhưng giờ thì tình thế thay đổi rồi, chậm nhất tháng 6-2018, Trọng cũng phải về vườn vì lú thôi. Cho dù không tham, không nhũng như nhiều quan chức cộng sản khác nhưng việc làm thất thoát 3.000 Tỷ VND tại khu đô thị Ciputra dưới thời ông ta làm chủ tịch Thành phố Hà Nội không thể chìm vào dĩ vãng được. Ở Việt Nam, tay lãnh đạo nào chẳng nhúng bùn, nhúng máu đồng bào, đồng chí, chỉ khác nhau ở mức độ vấy bẩn mà thôi”? Bây giờ tao đã bắt được tay ông Trump rồi, riêng số tiền sửa chữa nâng cấp Cảng đã lên tới vài tỷ USD, lại tiền thuê hàng năm nữa. Mày biết rõ điều này mà. Cho dù liên tục sai người từ Trung Quốc sang dặn dò, nhắn nhủ hoặc bắt người của chúng tao sang để đe nẹt, hù dọa: “ không được đi đêm với Mỹ, không được để Mỹ lợi dụng”...nhưng thời thế thay đổi rồi, liệu đường quay về bảo vệ cố quốc đi kẻo bị Mỹ xơi tái như Liên Xô năm 1989 đấy”.
Niềm mong ước bấy lâu nay sắp thỏa nỗi chờ....Chỉ còn vẻn vẹn vài ngày nữa là bước sang thềm 2018. Lực lượng Hải quân Mỹ sẽ sớm có mặt tại Việt Nam để tiếp nhận lại căn cứ quân sự trước kia của mình. Sau đó sẽ vô hiệu hóa đường lưỡi bò 9 đoạn trên biển, cũng là yêu cầu Trung Quốc dỡ bỏ các đảo nhân tạo và các vọng giác đài đã và đang xây dựng trái phép. Nếu Trung Quốc còn tỏ thái độ khiêu khích , ngang ngạnh, coi thường, hoặc cố tình bài bây lập tức sẽ bị Mỹ cô lập, thông qua các mối quan hệ với các đồng minh như Ấn Độ, Phi Líp Pin, Úc, Nhật Bản, thậm chí không còn đường ra biển nữa...như thế thì Tập chỉ còn nước khóc bằng tiếng Hán. 
Bàn cờ thế sự Việt Nam nhờ chính sách xoay trục sang Châu á thành công của Mỹ cũng thay đổi từng ngày. Trước tiên là chấm dứt chính sách đu dây giữa Tàu và Mỹ, đồng nghĩa với việc thay đổi thể chế đa nguyên, đa đảng theo sự chỉ đạo, dẫn dắt và đòi hỏi của nước đồng minh lớn. Nền tảng, khung sườn mới cho nhà nước Việt Nam sắp tới sẽ là thể chế tương tự như Việt Nam Cộng Hòa 43 năm trước cùng biểu tượng cờ vàng ba sọc đỏ của tổ tiên, dân tộc từ thời vua Thành Thái truyền lại, ứng với câu truyền khẩu nằm lòng của người Việt Nam: “Tượng thờ dù đổ vẫn thiêng, Miếu thờ dù đổ vẫn nguyên miếu thờ”. Sự hy sinh của 58 nghìn người Mỹ và hàng chục nghìn người lính Việt Nam cộng Hòa không thể vô nghĩa. Trong đoàn quân “tấp nập lên đàng hồi hương” của năm 2018, người viết bài này chắc chắn sẽ có mặt để cùng mọi người dọn dẹp bãi rác xã hội chủ nghĩa, đón những người con ưu tú từ trong tù trở về để cùng họ và cộng đồng tái thiết một chế độ xã hội dân sự mới nghìn lần tử tế, tốt đẹp hơn. Tuy muộn hơn so với dự định 3 năm, song điều mọi người tiên liệu “hẹn gặp lại Sài Gòn từ 2015 đến nay” nhất định sẽ thành hiện thực,

Hãy chờ(5).(tô đậm và tô mầu)
Cali mùa giáng sinh 2017
TKTT
------------------------------ ------
1. EB-5 (viết tắt của Employment Base Fifth) là chương trình xin thẻ xanh Mỹ an toàn và nhanh nhất dành cho người nước ngoài đến Mỹ theo hình thức đầu tư với số vốn 500 ngàn USD/suất)
2.Đỉnh điểm của cuộc khủng hoảng này diễn ra từ ngày 3 đến 13 tháng 10 -1993, những người biểu tình đã vượt qua các hàng rào cảnh sát quanh nghị viện, chiếm các văn phòng thị trưởng và tràn vào trung tâm truyền hình Ostankino khiến gần 2,000 người chết, vô số người bị thương
3. Căn cứ Không quân Hoa Kỳ nằm trên đảo Luzon, Philippines (1903 – 1991), sau khi Mỹ rời đi, căn cứ này được xây dựng thành sân bay quốc tế Clark, Vùng Cảng Tự do Clark và Thành phố Không quân của Philipines.
4. Quân đội nhân dân nói lái thành quân dận nhân đôi, theo ngôn ngữ Việt Nam, nhân đôi cũng có nghĩa là nhân hai,vì thế quân dận nhân hai lái lại là quân hại nhân dân, đúng cả nghĩa ẩn và nghĩa thực.
5. Điển bút của bà chúa Liễu Hạnh tại đền Ngọc sơn năm 1938 :
Chó mừng tân chủ rỡ ràng - Bốn phương tấp nập lên đàng hồi hương
Long Hoa muôn thuở biên cương -Việt Thường con cháu Tiên Rồng vẻ vang
(6).Ý nói Năm mậu Tuất, Việt Nam có chủ mới, đồng bào hải ngoại tấp nập về quê.. Sau lễ hội long hoa, trùng phùng, là sự trường tồn, bền vững của Việt Nam, biên cương muôn thưở, từ nay không còn bị nước lạ đe dọa, xâm lấn. nữa.
6. Việt Thường là tên cũ của Việt Nam

Friday, December 29, 2017

Đại tá thủy quân lục chiến Hoa Kỳ gốc Việt John T. Nguyễn



Đại tá TQLC John T. Nguyễn (ảnh của MWCS-48 )
Đại tá John T. Nguyễn, nguyên là chỉ huy trưởng phi đoàn 48 truyền tin, không đoàn 4 thủy quân lục chiến (TQLC), ông được đề cử thăng cấp đaị tá vào tháng 5 năm 2017, và được chính thức thăng cấp đại tá vào tháng 10 năm 2017. Ông là người Việt thứ hai mang cấp Đại tá TQLC sau Đại Tá William H. Seely III (hiện nay là Chuẩn Tướng).
Binh nghiệp:
Thiếu úy John T. Nguyễn gia nhập TQLC năm 1996, sau khi thụ huấn và tốt nghiệp chương trình quân sự tại đại học California, Los Angeles. Sau đó ông theo thụ huấn các khóa căn bản sĩ quan TQLC và khóa sĩ quan truyền tin TQLC. Sau khi hoàn tất các khóa học, thiếu úy Nguyễn được lệnh thuyên chuyển đến đại đội truyền tin, tiểu đoàn tổng hành dinh sư đoàn 3 TQLC tại Okinawa Nhật Bản. Tại đây thiếu úy Nguyễn là trung đội trưởng truyền tin và kiêm nhiệm trung đội trưởng dữ liệu.
Năm 1998, trung úy Nguyễn là sĩ quan quản lý hệ thống thông tin cho đơn vị 12 TQLC tại San Diego, California.
Năm 2001, đại úy Nguyễn thuyên chuyển sang phục vụ trong lực lượng TQLC trừ bị. Từ năm 2001 đến năm 2003, ông là sĩ quan truyền tin tại phi đoàn 6 yểm trợ không vụ (MASS-6) tại Miramar, California.
Năm 2003, ông là sĩ quan xử lý thường vụ một ban trong phi đoàn 48 truyền tin, không đoàn 4 TQLC. Trong thời gian nầy đơn vị truyền tin của ông tham dự chiến đấu yểm trợ cho cuộc hành quân Enduring Freedom. Sau cuộc hành quân trở về, đại úy Nguyễn được bổ nhiệm chức vụ phân đội trưởng trong phi đoàn 48 truyền tin, tại Miramar, California.
Năm 2004, đại úy Nguyễn là sĩ quan dữ liệu truyền tin yểm trợ cho cuộc hành quân Iraqi Freedom 2-2 tại Al Taqqadum, Iraq.
Năm 2006, thiếu tá Nguyễn được thuyên chuyển đến đại đội 3 liên lạc yểm trợ hải pháo làm trung đội trưởng, trung đội chỉ huy kiêm sĩ quan truyền tin. Trong thời gian nầy, ông đã tham dự liên lạc yểm trợ hải pháo trong các cuộc thao dợt hành quân hỗn hợp Ulchi Focus Lens, Talisman Sabre và Cobra Gold.
Năm 2008, Thiếu tá Nguyễn được bổ nhiệm làm chỉ huy phó, đơn vị truyền tin chiến lược, yểm trợ cho lực lượng an ninh quốc tế của khối NATO A Phú Hãn, tại tỉnh Kabul.
Năm 2010, thiếu tá Nguyễn được thuyên chuyển đến đơn vị II MEF IMA tại Okinawa, Nhật Bản, tại đây ông làm trưởng ban 6 và được thăng cấp trung tá vào năm 2011.

 Huy hiệu phi đoàn 48 truyền tin, không đoàn 4 TQLC trừ bị ( ảnh của marines.mil )
Đến tháng 1 năm 2011, trung tá Nguyễn được bổ nhiệm làm chỉ huy trưởng phi đoàn 48 truyền tin, không đoàn 4 TQLC trừ bị ( tương đương với tiểu đoàn truyền tin bộ binh TQLC, nhưng danh xưng của không quân TQLC gọi là Phi đoàn/Squadron ).
Sau nhiệm kỳ 14 tháng làm chỉ huy trưởng phi đoàn 48 truyền tin, trung tá John T Nguyễn đã hoàn thành nhiệm vụ và bàn giao đơn vị cho nữ trung tá Valerie A. Jackson vào năm 2013 ( hiện nay là đại tá ). Sau đó ông nhận nhiệm vụ khác trong TQLC trừ bị.
Học vấn:
Đại tá John T. Nguyễn hoàn tất văn bằng cử nhân khoa học toán tại đại học California, Los Angeles và văn bằng cao học khoa học về hệ thống thông tin điện toán tại đại học Phoenix. Ngoài ra ông còn thụ huấn và tốt nghiệp tại các trường quân sự chiến tranh thủy bộ, khóa nhảy dù và trường chỉ huy tham mưu.
Thăng thưởng:
Đại tá John T. Nguyễn được thăng cấp thiếu úy năm 1996, trung úy năm 1998, đại úy năm 2001, thiếu tá năm 2006, trung tá năm 2011 và được thăng cấp đại tá vào tháng 10 năm 2017. Ông được ân thưởng nhiều huy chương cao quý như: Joint Commendation Medal, Navy and Marine Corps Commendation Medal (with two gold stars), Navy and Marine Corps Achievement Medal and the Navy/Marine Corps và một số huy chương khác.
Hoạt động trong lãnh vực chuyên môn kỷ thuật tin học ( dân sự ):
Ngoài hoạt động trong TQLC trừ bị Đại tá John T. Nguyễn còn hoạt động trong lãnh vực chuyên môn kỷ thuật tin học và dữ liệu ( dân sự ), ông đã từng đảm nhận vai trò giám đốc tại các công ty như: Catalyst Solutions, LLC Greater San Diego Area Information Technology and Services; HP Enterprise Services; EDS, an HP company và Electronic Data Systems.
Sĩ quan gốc Việt TQLC:
Theo các tài liệu thu thập đươc thì sĩ quan thủy quân lục chiến gốc Việt ít hơn so với sĩ quan gốc Việt phục trong các quân chủng không quân, hải quân, lục quân và đoàn y tế công cộng. Sĩ quan gốc Việt hiện đang phục vụ trong quân chủng TQLC gồm có ( không tính sĩ quan cấp úy ): 1 chuẩn tướng, 1 đại tá, 6 trung tá và trên 26 thiếu tá, trong tháng 12 năm 2017, vừa có thêm 3 đại úy được chọn thăng cấp thiếu tá.
Tính đến tháng 12 năm 2017, sĩ quan gốc Việt mang cấp bậc đại tá hải, lục, không quân, thủy quân lục chiến và đoàn tế công cộng có trên 70 vị, không tính 11 vị đã về hưu và 1 vị đã qua đời.

Nguồn tài liệu: Congress.gov; marines.mil/News/Messages/MARADMINS; Navy Personnel Command; Marine Wing Communications Squadron 48; History of MWCS-48; LinkedIn; Bienxua: 14 Trung tá Hoa Kỳ gốc Việt được thăng cấp Đại tá năm 2017.
Nguyễn Quân