Hình trong tang lễ Cố TT Nguyễn Văn Thiệu từ trái qua Phạm Hòa, BS Hồ Vương Minh, Đại Tá Trần Thanh Điền và Đại Úy Nguyễn Xuân Tám.
Hải Quân Đại Tá TRẦN THANH ĐIỀN
Hôm qua, một thằng bạn thân của tôi bên Mỹ gọi sang báo tin rằng Hải Quân Đại Tá Trần Thanh Điền mới qua đời. Nó không gọi qua Viber mà gọi qua điện thoại.
Vài tháng trước khi chúng ta mất nước, tôi và nó có gặp nhau tại Pleiku. Nó và mấy đứa nữa đi theo Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu. Tuy chỉ gặp nhau được một lúc, nó cũng có nói qua cho tôi nghe về thượng cấp của nó, Hải Quân Đại Tá Trần Thanh Điền.
Lần này, nó kể cho tôi nghe nhiều hơn về người quá cố. Căn cứ vào những gì mà nó kể cho tôi nghe thì nó quí mến và kính trọng thượng cấp cũ của nó lắm. Sau đó, nó nói mấy câu bày tỏ lòng thương tiếc người vừa mới ra đi. Cuối cùng, nó nói với tôi rằng, “Mày nhớ cầu nguyện cho ông, nhá?” Tôi chưa kịp nói “Mày cứ an tâm” thì nó đã cúp máy. Tôi nghĩ, có lẽ nếu nó nói thêm, nó sẽ bật khóc.
Tôi không biết Hải Quân Đại Tá Trần Thanh Điền. Tôi trông thấy ông một lần duy nhất vào gần Tết Ất Mão. Lúc đó, ông đứng phía sau Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu hơi xa. Người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ rằng ông là một sĩ quan có mặt ở đó vì nhiệm vụ chứ không phải là một người trong đoàn tùy tùng của Tổng Thống. Tôi thấy ông mặc quân phục tác chiến rằn ri nhưng không có huy hiệu của binh chủng Nhảy Dù trên túi áo nên nghĩ rằng ông là một sĩ quan bên Liên Đoàn Người Nhái.
Mấy ngày sau, tôi sang bên Phòng Điện Ảnh xem một số hình ảnh thì mới được cho biết đó là Hải Quân Đại Tá Trần Thanh Điền, Trưởng Khối Phòng Vệ Phủ Tổng Thống.
Chẳng cần nghe ai nói về Hải Quân Đại Tá Trần Thanh Điền mà chỉ cần nhìn vào trách vụ của ông, người ta cũng biết ông là một nhân vật như thế nào.
Chắc chắn ông phải là một người trung nghĩa một cách tuyệt đối mới được tín nhiệm vào chức vụ tối quan trọng đó. Nó có liên quan đến sự an toàn không những của Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa mà còn của cả những yếu nhân có mặt bên Tổng Thống.
Kế đến, ông phải là một người có cái nhìn hết sức sắc bén và tinh tường. Ông cũng phải có một nhận xét hết sức trung thực, khách quan về tình hình trong mọi bối cảnh. Ông cũng cần có phản ứng và quyết định rất nhanh.
Đối với thuộc cấp, ông phải là một người bỏ qua mọi cảm tính để chỉ biết phân công dựa theo khả năng cá nhân và nhu cầu công vụ. Riêng trường hợp cá nhân của thằng bạn của tôi thì nó kể cho tôi nghe như sau. Nó được tin tưởng một cách tuyệt đối và được đến gần Tổng Thống là vì nó hội đủ năm yếu tố. Đó là dân Bắc Kỳ di cư chống cộng, là một tín hữu Công Giáo thuần thành, võ nghệ cao cường, không biết đến tửu sắc, và khiêm tốn, kín miệng.
Vì thế, Hải Quân Đại Tá Trần Thanh Điền không những được thuộc cấp kính nể mà những ai từng tiếp xúc với ông cũng đều quý mến ông.
Ông cũng là một võ sư thượng thặng, luôn luôn đặt võ đạo lên trên võ thuật.
Sau hết, cũng như bất cứ một nhân vật quan trọng nào mà có lòng tự trọng cao, ông rất khiêm tốn. Không một ai nghe ông kể về những nhiệm vụ quan trọng mà ông đã chu toàn. Chẳng một ai nghe ông tự hào rằng mình là một trong những nhân vật hiếm hoi được hầu hết các yếu nhân bậc nhất của Việt Nam Cộng Hòa tin tưởng một cách tuyệt đối.
Có lẽ cũng vì vậy mà ít khi người ta nghe nói về ông. Thế nhưng những ai biết ông mới biết rằng ông đáng quý trọng hơn nhiều nhân vật đã từng viết đến mấy cuốn hồi ký và quân sử, rầm rộ ra mắt.
Chúng tôi kính chào tiễn biệt Hải Quân Đại Tá Trần Thanh Điền và nguyện cầu cho linh hồn Giu Se sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa.
*******
Vào khoảng 7 giờ 30 tối. Trong phòng ngủ, Tổng thống Thiệu thay đồ bốn túi, bộ đồ nầy may bằng vải gabardine màu nhà binh tại nhà may Huỳnh Hoan. Tiệm may nầy nằm trên con đường nhỏ ở quận Nhứt, hiện nay vẫn còn. Ông đi qua phòng nhỏ cạnh phòng ngủ, nghiêng đầu qua cửa sổ nhìn xuống. Dưới sân, bên cạnh thềm tam cấp một chiếc xe Mercedes màu xanh đậm đang đậu tại đó. Người cầm tay lái là Đại Tá Nhan Văn Thiệt. Ông Thiệt đã từng giữ chức vụ Trưởng khối An ninh Phủ Tổng thống. Khối An ninh là tiền thân của Khối Cận vệ sau này…
Thấy mọi việc đã sẵn sàng, Tổng thống Thiệu vội vã rút trong hộc tủ ra cây Browning đã lắp đầy đạn, ông khóa chốt an toàn rồi cho vào túi áo.
Xong xuôi ông bấm interphone gọi Sĩ quan Tùy viên trực lúc đó là HQ Đại úy Trần Anh Tuấn. Ông đưa cho Đại úy Tuấn một gói quà nhỏ và ra lịnh, “ Chú mang cái hộp này qua cụ Hương. Nếu không gặp Cụ thì ngày mai đem qua cũng được. Nhớ đừng mở ra.” Có lẽ ông đã gọi thẳng Tổng thống Hương nên biết cụ còn đang bận tiếp Đại sứ Pháp, ông Jean-Marie Mérillon, nên mới dặn Đại úy Tuấn như vậy.
Từ phải qua, Tổng Thống Nguyễn văn Thiệu, đang chỉ tay, Đại sứ Hoa Kỳ Ellsworth Bunk, giữa, Phò TT Nguyễn Cao Kỳ, áo bay đen, dịp đại sứ Bunker thăm Việt Nam năm 1969. Photo Larry Burrows/Time Life magazine
Khi ông và Đại úy Tuấn vừa bước ra khỏi phòng thì lúc đó Đại sứ Mérillon cũng vừa từ phòng làm việc của Tổng thống Hương bước ra. Thấy vậy ông Thiệu cùng với Đại úy Tuấn đi qua tận văn phòng, trao cái hộp quà này cho Tổng thống Hương. Trao quà xong, Tổng thống Thiệu và Đại úy Tuấn quay trở về bên cánh trái. Khi tới cầu thang máy, anh cận vệ bấm nút mở cửa cầu thang. Trước khi bước vào, ông Thiệu xoay lại dặn Đại úy Tuấn, “ Tôi đi qua nhà Đại tướng ăn cơm rồi trở về, chú khỏi đi theo.” Ông lanh lẹ bước vào thang máy. bấm nút tầng trệt.
Đại úy Tuấn vì thấy có nhiều sinh hoạt khác thường, dự đoán là hôm nay ông Thiệu sẽ đi. Muốn để cho ông yên tâm nên cả buổi chiều anh cố tìm cách lánh mặt và mỗi l= ần theo ông đi đâu, anh đi cách xa ông.
Tại tầng trệt, khi cánh cửa cầu thang mở ra thì Đại tá Điền đã túc trực tại đó. Tổng thống Thiệu vừa bước xuống bậc tam cấp thì cũng vào lúc hai anh cận vệ xuất hiện, Sanh và Khình vừa đến để đổi gác, làm ông giật mình. Tổng thống Thiệu và Đại tá Điền lanh lẹ bước vào xe. Đại tá Điền ngồi bên phải của Tổng thống Thiệu ở băng sau; Đại tá Điền ngồi vào chỗ ngồi chánh thức của Tổng thống Thiệu – Trần Thanh Điền muốn làm Lê Lai cứu Chúa! Vừa ngồi vào xe, Tổng thống Thiệu liền hỏi Đại tá Điền, “ có mấy cây súng? ” Đại tá Điền đáp, “có hai cây: một cây dài, một cây ngắn.” Đại tá Thiệt lập tức đạp ga cho xe chạy vòng qua sân cỏ, lướt ngang qua thềm đại sảnh, rồi tiến thẳng ra cổng chánh là đầu đại lộ Thống Nhất.
No comments:
Post a Comment